Hà Linh Chi vẫn còn đang mải lau đầu, vừa ngẩng mặt lên liền nhìn thấy Phương Thần Phong đang ngồi ở sofa nhìn mình chằm chằm. Gương mặt cô thoáng ngạc nhiên nhưng lại nhanh chóng che đi không vết tích.
Bởi vì vết thương cần phải tránh tiếp xúc với nước nên cô mất khá nhiều thời gian. Định bụng bơ hắn rồi đi về phía bàn trang điểm sấy tóc, nhưng mới chỉ kịp bước hai bước đã bị Phương Thần Phong gọi lại:
"Qua đây!"
Hà Linh Chi bước về phía hắn, hai đầu lông mày của cô cau chặt vào nhau tỏ vẻ kháng cự. Không hiểu tại sao mỗi khi ở gần hắn cô luôn luôn có cảm giác chán ghét vô cùng, nhưng cô chắc chắn rằng nó không xuất phát từ việc bang của cô bị hắn thâu tóm.
Khi cô đứng trước mặt hắn một khoảng cách vừa phải, Phương Thần Phong liền nhổm người nắm lấy bàn tay cô kéo mạnh để cô ngồi dang hai chân trên đùi mình.
Chiếc áo thun dài vì động tác ngồi của cô mà bị cộn lên cao, loáng thoáng thấy được chiếc quần lót đen bên trong.
Hà Linh Chi thầm chửi thề trong lòng. Cô dặn phục vụ mang quần áo lên cho mình, vậy mà họ lại chuẩn bị cho cô thứ đồ này. Thoáng nhổm người để tránh né lại bị Phương Thần Phong ấn trở lại.
Một tay hắn giữ chặt chiếc eo mảnh khảnh, một tay đưa lên chế trụ cần cổ rồi vùi đầu sâu vào hõm cổ của cô mà tham lam hít vào hương thơm thanh mát trên người cô.
Hắn ôm cô rất chặt, tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/2181446/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.