Hà Linh Chi cứ thế theo sau hai người bọn họ đến tận nơi đỗ xe của một nhà hàng nào đó. Khi thấy tên Cố Dạ Bạch kia chuẩn bị mở cửa xe, cô lập tức rút một chiếc phi tiêu rồi phi thẳng về phía hai người bọn họ.
Cây phi tiêu phóng một đường thẳng rồi ghim vào cánh cửa của chiếc xe thể thao khiến cho Cố Dạ Bạch giật mình hoảng hốt vội vàng thu tay lại rồi nhìn xung quanh để tìm kiếm chủ nhân của chiếc phi tiêu.
Cô ả bên cạnh hắn lúc này cũng bị dọa cho một phen hú vía, chỉ cần một xíu nữa thôi là chiếc phi tiêu đó đã ghim trúng tay Cố Dạ Bạch rồi. Cô ta sợ hãi cuống quýt hỏi:
“Anh yêu à. Cây phi tiêu này là của ai vậy?”
Cố Dạ Bạch vẫn còn chưa hết bàng hoàng thì nghe thấy cô ta hỏi như vậy, hắn lập tức quát tháo:
“Cô hỏi tôi, tôi biết hỏi ai!”
Rồi một lần nữa hắn lại đảo mắt tiếp tục tìm kiếm người muốn hại mình.
“Không cần tìm! Tao ở đây!” Hà Linh Chi chậm rãi bước ra từ một cột trụ rồi ung dung tiến về phía bọn họ.
Cô thầm khinh thường hắn ngàn vạn lần, mới chỉ dọa có tí xíu mà đã sợ đến xanh mặt vậy rồi. Liệu không biết hắn có chịu đựng được những điều tiếp theo cô sắp làm hay không?
Cố Dạ Bạch sau khi biết người đó là cô thì liền thở phảo nhẹ nhõm. Hắn còn tưởng là đám du côn hay bọn người chuyên đi giết người thuê, ai ngờ là một con nhóc.
Hắn đánh giá cô một lượt từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/155935/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.