Bảy giờ sáng.
Sau khi thức dậy, làm về sinh cá nhân xong xuôi. Hà Linh Chi đi xuống nhà ăn để ăn sáng.
Lúc này, mọi người đã có mặt đầy đủ, trên bàn ăn là bữa sáng vô cùng phong phú do người làm chuẩn bị. Thấy Hà Linh Chi đi xuống, Mẫn Giai Kỳ liền lên tiếng:
“Linh Chi. Mau ngồi xuống đi, mọi người đang chờ cậu xuống đấy.”
“Cậu mau ngồi xuống đi, nếu trên bàn không có thứ gì cậu muốn ăn thì bảo người làm chuẩn bị.”
Ngược Hy Ái Linh lên tiếng.
“Đúng đó đúng đó, mau mau, ngồi cạnh mình này Linh Chi.”Triệu Y Vân cũng nhiệt tình không kém.
Duy chỉ có đại ca Khương Tuấn Hạo của cô là không lên tiếng mà chỉ nhìn cô bằng ánh mắt đầy hàm ý.
Hà Linh Chi dở khóc dở cười. Cô biết mọi người có mặt đầy đủ ở đây ngày hôm nay chủ yếu là muốn hỏi cô về vụ việc ngày hôm qua mà thôi, chứ bình thường làm gì có chuyện đó.
Tại sao à? Cứ nhìn cô bạn Nhược Hy Ái Linh của cô kia thì biết, bình thường có bao giờ chịu ăn sáng chung với mọi người đâu chứ, cứ luôn luôn thần thần bí bí mà hôm nay lại đặc biệt hỏi thăm cô như vậy. Quả thực là “thụ sủng ngược kinh” mà.
Xem ra hôm nay cô không thoát được rồi.
“Được rồi được rồi, các cậu không phải nóng vội như vậy, mình ngồi xuống rồi đây.”
“Không phải nóng vội? Không biết ai mới là người nóng vội ở đây nữa!” Nhược Hy Ái Linh nhìn cô bằng ánh mắt giễu cợt.
Hà Linh Chi thầm oán trong lòng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-lanh-khoc-cua-phuong-thieu/155930/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.