Rạng sáng ba giờ, Thư Hàm rời biệt thự Nghiêm gia , chỉ để lại một phong thư trên bàn trang điểm trong phòng. Thư Hàm kiểm tra một chút sau liền trộm rời đi.
Mùa đông rạng sáng thật lạnh, Thư Hàm không khỏi quấn chặt quần áo trên người. Dùng tốc độ nhanh nhất đi tới khách sạn gần đây, lẳng lặng mà chờ tới chín giờ sáng. Cô hy vọng thời gian trôi nhanh một chút, như vậy tỉ lệ cô chạy trốn sẽ cao hơn không ít.
Buổi sáng bảy giờ, Cao Trạch Vũ đã bị một tin nhắn đánh thức. Tin nhắn được Lịch Dương gửi tới “Lão đại, quý tiên sinh nói Nghiêm tiểu thư muốn xuất ngoại, Tôi đã đem thời gian tra ra, là chuyến bay chín giờ sáng nay.”
Cao Trạch Vũ vừa đọc đoạn tin nhắn, liền gọi điện thoại cho Lịch Dương “Dẫn người đi trước sân bay chờ, tôi rất nhanh sẽ tới, nhớ không được phép cho cô chạy trốn. Còn có, đem ảnh chụp hiện tại gửi cho đám truyền thông.”
Cao Trạch Vũ không nhanh không chậm rời giường, trên mặt tràn đầy phẫn nộ.
Buổi sáng bảy giờ rưỡi, Nghiêm Thư Hàm trả phòng, rời khách sạn. Bất quá, tại sao mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn cô? Một người tới khách sạn ở thì rất kỳ quái sao? Thật nhanh, Nghiêm Thư Hàm ngồi lên tắc xi tới sân bay.
Lịch Dương thấy được Nghiêm Thư Hàm đi vào sân bay, liền bước nhanh đi qua, ngăn cản Nghiêm Thư Hàm. Nghiêm Thư Hàm buồn bực nhìn người trước mắt, là ai? Vì cái gì ngăn đón chính mình? “Tiên sinh, tôi và anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-kho-tinh-cua-tong-tai-lanh-lung/2703762/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.