Ánh mặt trời từ cánh cửa sổ sát sàn chiếu rọi lên người anh, mang theo một một màu cam dìu dịu. Nhìn anh như vị thần Apollo đang chăm chú lau chùi vũ khí yêu quý của mình. Loại chăm chú, nghiêm túc, ung dung, tao nhã đó, rõ ràng rất dễ dàng thu hút chú ý của phụ nữ.
Dù là Cố Hề Hề không muốn bị quyến rũ, nhưng vẫn ngơ ngác nhìn Doãn Tư Thần thật lâu.
Bầu không khí giữa hai người lúc này vô cùng hoàn hảo, thím Trương lặng lẽ lui về một bên, khẽ nói với Tiểu A: "Sao hôm nay thiếu gia lại về sớm thế? Chẳng phải vẫn chưa tới giờ tan ca sao?"
Doãn Tư Thần trước kia lúc nào cũng sau khi hết giờ làm mới về nhà, thậm chí là rất trễ mới trở về. Nhưng hôm nay hình như thiếu gia có gì đó rất đặc biệt. Tiểu A là trợ lý đắc lực của Doãn Tư Thần, chuyện này chỉ có thể hỏi cậu ấy.
Tiểu A dùng ánh mắt sâu xa nhìn qua Doãn Tư Thần, cúi đầu nói khẽ với thím Trương: "Chắc là sau này tổng giám đốc cũng sẽ không tăng ca nữa!"
Buổi chiều sau khi kết thúc cuộc họp video quan trọng, Doãn Tư Thần cũng mặc kệ hết mọi sự mệt nhọc trong hai ngày đêm không ngủ không nghỉ, mà ra lệnh cho Tiểu A lái xe về nhà. Trên xe, anh cũng không chịu nổi mà nhắm mắt ngủ thiếp đi. Nhưng vừa về đến cửa, trong nháy mắt tinh thần của anh đã phục hồi trở lại, đứng ở trước cửa mà nghiêm túc ngắm nhìn Cố Hề Hề thật lâu.
Ngón tay của Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-khe-uoc-cua-tong-tai/832124/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.