Cuối cùng, vệ sĩ đuổi theo hướng chỉ sai, còn cô thì được Chu Trì giấu vào trong nhà.
Nói là nhà nhưng cũng không hẳn vậy.
Bởi vì phòng ở chỉ là thuê, đồ dùng trong nhà chẳng có mấy thứ, thiết bị máy tính thì chiếm hơn nửa phòng khách, nhìn qua vừa đơn sơ vừa bừa bộn.
“Anh ở một mình à?” Thẩm Loan không nhịn được lòng tò mò.
“Ừ. Trong nồi vẫn còn cơm, ăn không?”
“Ăn.”
Cứ vậy, hai người cũng coi như quen biết.
Thẩm Loan đi làm ở Paris by Night ở đầu phố Thanh Đồng, công việc chủ yếu là chào mời rượu, trích phần trăm dựa theo lượng bán, cũng miễn cưỡng duy trì được cuộc sống.
Chu Trì không có thân thích ở Ninh Thành, mất đi hai chân, bình thường ở một mình trong căn phòng thuê nhỏ bé một phòng khách một phòng ngủ, dựa vào việc chơi game để kiếm thêm chút thu nhập.
Khi đó, Thẩm Loan vẫn chưa biết thân phận “thiên kim tiểu thư” của mình, cũng chưa được Thẩm Xuân Giang thừa nhận.
Mà Chu Trì vẫn là một chàng trai yếu ớt thiếu sức sống ngồi trên xe lăn, chưa được Câu lạc bộ US khám phá ra, cũng chưa trở thành “huyền thoại Esports” nổi tiếng toàn cầu.
Cô gái nhỏ 21 tuổi và chàng trai 23 tuổi.
Hai kẻ thiếu thốn cảm giác ấm áp và an toàn một khi gặp nhau đã định trước là sẽ dễ dàng hòa nhập. Bọn họ là ánh sáng và hơi ấm duy nhất của nhau trong thành phố này.
Có khi, Thẩm Loan uống say quá, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hung-tan-cua-quyen-thieu/3482834/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.