Ngày hôm sau.
Lúc Tần Thiên Thiên vừa mở mắt, chỉ cảm thấy đầu như sắp nổ tung.
Thấy người nằm bên cạnh là đại mỹ nhân Tô Tô, Tần Thiên Thiên càng bất ngờ.
“Tô Tô, chúng ta sao lại ngủ chung?”
Cô ta nhanh chóng lay Tô Tô bên cạnh, Tô Tô dĩ nhiên vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
Tần Thiên Thiên tiếp tục truy hỏi “Đây là đâu vậy?”
Tô Tô lắc đầu, thở dài một hơi.
“Bà cô của tớ, cho tôi ngủ thêm chút đi. Tối qua cậu uống rượu điên cuồng, nửa đêm hơn hai giờ tôi mới ngủ được đó.”
Tối qua côvta uống rượu điên cuồng?
Tần Thiên Thiên thật sự không nhớ tối qua đã xảy ra chuyện gì nữa!
“Nhưng ít cậu phải trả lời tôi một vấn đề, đây là đâu?” Tần Thiên Thiên tiếp tục phát huy tinh thần tò mò của mình.
“Nhà của Tần Mộ Bạch.”
Tô Tô nói xong liền quay người tiếp tục ngủ. Cô ta bị Tần Thiên Thiên giày vò cũng không ngủ ngon gì.
Nhưng bây giờ cô ta không muốn thức dậy.
“Nhà của anh tôi?”
“Đúng vậy.”
Tần Thiên Thiên tiếp tục nhớ lại “Vậy cũng tức là tối qua anh tôi tới đón tôi?”
Nhưng trong đầu cô ta vẫn trống rỗng. Cô ta có phải bị mất trí nhớ tạm thời không ……
Tô Tô thở dài “Sao cậu lại hỏi nhiều vậy, mới sáng sớm có để cho người khác ngủ không vậy!”
Tần Thiên Thiên tỉnh rượu, tự nhiên cũng thấy trong đầu rối nùi.
Tô Tô vừa ngáp vừa giải thích “Không phải anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466517/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.