“Con hiểu ý của mẹ.”
Thi Hạ nhìn bà, cô đã hiểu đâu là bí quyết Tô Giai Kỳ có thể làm cho gia đình vui vẻ, hòa thuận như vậy.
Tất thảy không phải xuất phát từ lợi ích, mà từ người nhà của mình!
Tô Giai Kỳ cười, đáp lại: ‘Vậy là được rồi, nhà yên muôn sự lành, mẹ cũng an tâm, mẹ về trước đây, Hạ Hạ, con làm việc cho tốt nhé.”
Thi Hạ lập tức đứng lên nhưng bị Tô Giai Kỳ khéo léo từ chối.
“Không cần đâu, Cảnh Dương sẽ đến đón mẹ, buổi trưa con nghỉ ngơi một lát đi, mắt con thâm quầng hết rồi.”
Thi Hạ bất đắc dĩ, chỉ có thể gật đầu.
Chốc lát sau, Lệ Cảnh Dương đến nơi.
Khi đi ngang qua Thi Hạ, Lệ Cảnh Dương còn cố ý dựng ngón tay lên với Thi Hạ.
“Chi dâu, em tin tưởng chị.”
Thi Hạ chỉ cười.
“Cảm ơn.”
Cô may mắn biết bao vì tới nhà họ Lệ.
Thi Hạ thật sự nghĩ rằng, ở sâu nhất trong lòng cô, với cô nhà họ Lệ còn quan trọng hơn nhà họ Thi rất nhiều.
Chỉ có thể nói, ân đức của nhà họ Thi chỉ là cho Thi Hạ sinh mệnh mà thôi.
__
Nhà họ Thi
Thi Minh Thành đang răn dạy con gái Thi Thi của mình.
“Con tự xem thành tích mà mình làm ra đi, luôn miệng nói cái gì sẽ không để cho ba thất vọng, nhưng con hãy nhìn thành quả hiện giờ của mình xem.”
Nhưng Thi Thi vẫn trưng ra bộ dạng cà lơ phất phơ, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466505/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.