Chương trước
Chương sau
Trung tâm thành phố lúc nào cũng nhộn nhịp.

Lệ Cảnh Diễn vừa cùng Thẩm Giai từ trong bệnh viện đi ra, tình trạng của cô ta không tốt lắm.

"Cảnh Diễn, cảm ơn anh, nếu hôm qua không có anh thì em cũng không biết phải làm gì."

Cô ta biết rõ hôm qua là lễ tình nhân, biết Lệ Cảnh Diễn ở bên cạnh Thi Hạ.

Lệ Cảnh Diễn lạnh nhạt trả lời: "Sau này chú ý một chút, đừng quên cô đã là mẹ rồi."

Giọng nói của anh vẫn không có cảm xúc gì, nghe qua còn có vài phần lạnh lùng.

"Cảm ơn anh, Cảnh Diễn."

Lệ Cảnh Diễn không nói nữa, hôm qua anh đã bỏ Thi Hạ ở một mình, anh muốn giải thích với cô, bây giờ anh phải về ngay.

Thẩm Giai đột nhiên kéo Lệ Cảnh Diễn lại.

"Người đó..."

"Sao thế?"

Nhìn theo hướng chỉ tay của Thẩm Giai, nụ cười trên mặt Lệ Cảnh Diễn biến mất ngay lập tức.

Người mà Thẩm Giai nói, chính là vợ anh- Thi Hạ!
"Hình như là Thi Hạ và tổng giám đốc tập đoàn Tần Thị mới về nước- Tần Mộ Bạch!"

Thẩm Giai giả vờ ngạc nhiên, dường như không chỉ cô ta cố gắng mà ông trời cũng đang giúp cô ta.

Lệ Cảnh Diễn không nhịn được định chạy qua lại bị Thẩm Giai chặn lại.

"Cảnh Diễn, anh làm gì vậy?"

Ánh mắt Lệ Cảnh Diễn đỏ ngầu, hai tay nắm thật chặt, vô cùng tức giận.

"Thi Hạ là vợ tôi, giờ cô ấy đang ngồi sau xe người đàn ông khác, cô nghĩ tôi làm gì?"

Thẩm Giai bước lên trên ngăn Lệ Cảnh Diễn.

"Cảnh Diễn, anh chờ một chút, anh có chắc chắn rằng mình thích Thi Hạ không?"

"Tôi có thể xác định tâm ý của tôi!"

Tuy rằng hai người họ đã ly thân, tuy rằng lúc đầu người anh thích không phải Thi Hạ.

Nhưng bây giờ Lệ Cảnh Diễn hoàn toàn có thể xác định rõ, anh thích người phụ nữ này!
Thẩm Giai nhìn Lệ Cảnh Diễn, ánh mắt hơi hung dữ: "Vậy anh có thể biết chắc suy nghĩ trong lòng cô ấy sao? Anh có thể chắc chắn cô ấy cũng thích anh sao?"

"Tôi..."

Lệ Cảnh Diễn im lặng.

Tính cách Thi Hạ vốn rất lạnh nhạt thờ ơ, nhưng anh có thể cảm giác được, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, tình cảm cô dành cho anh không như ngày trước.

Thẩm Giai tiếp tục nói: "Em biết Thi Hạ và Tần Mộ Bạch là thanh mai trúc mã, mối quan hệ của hai người bọn họ không đơn giản như anh nghĩ đâu."

Lệ Cảnh Diễn không nói câu nào.

Điều anh sợ nhất là nhắc đến cơ sở tình cảm của hai người.

Anh và Thi Hạ kết hôn lâu như vậy, nhưng nếu nói đến cơ sở tình cảm thì thực sự là vô cùng nông cạn.

"Cảnh Diễn, anh tác thành cho Thi Hạ đi, hai người là vợ chồng nhưng bằng mặt không bằng lòng, đối với anh mà nói là một chuyện mù quáng."
"Cô nói đủ chưa?"

Lệ Cảnh Diễn không nhịn được nữa, tất nhiên anh hiểu Thẩm Giai nói những lời này là có ý gì.

Mặc dù cô ta nói cũng có ý đúng nhưng anh không muốn tiếp thu.

Thẩm giai nắm chặt ống tay áo của Lệ Cảnh Diễn như lo lắng nếu bương tay anh sẽ rời đi ngay lập tức.

"Chưa đủ! Mặc dù em biết bây giờ anh thích Thi Hạ, nhưng anh chắc chắn Thi Hạ cũng thích anh sao?"

"Tôi..."

"Cảnh Diễn, tình cảm nếu không phải hai bên tình nguyện thì đến cuối cùng người yêu nhiều hơn sẽ là người đau khổ hơn, anh biết em muốn nói gì mà, đúng không?"

Ánh mắt Lệ Cảnh Diễn tối sầm lại.

"Tôi không biết."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.