Thi Hạ lắc đầu, cô thật sự không biết, “Mình không biết thật mà, nhưng mà người tặng bó hoa baby này chắc không có ý xấu xa như mọi người nghĩ đâu.”
Rốt cuộc thì hoa baby mang ý nghĩ vô cùng thuần khiết, không giống như suy nghĩ của mấy người đồng nghiệp.
Tô Nghê Thường trả lời, “Mình có ý nghĩ xấu xa nào đâu, suy nghĩ của mình rất thuần khiết đó nhé.”
Thi Hạ lắc đầu, chép miệng.
“Mình nhìn mắt bạn là thấy không thuần khiết rồi!”
Nhưng rốt cuộc là ai tặng bó hoa baby này chứ, Thi Hạ vẫn không biết, người này tặng hoa mà chả kèm theo tấm thiệp gì cả.
Thi Hạ cứ coi như người ta tặng sai người vậy. Nếu có chuyện gì thì người gửi sẽ chủ động liên lạc với cô.
Trong văn phòng của Lệ Cảnh Diễn.
Để không phải đi làm người chủ trì gì đó chi nên Lý Thao chỉ có thể làm nhiệm vụ gián điệp gian khổ cho Lệ Cảnh Diễn.
Thật ra nhiệm vụ của anh ta cũng rất đơn giản, chính là xem gần đây Thi Hạ xảy ra chuyện gì, báo cáo tất cả cho Lệ Cảnh Diễn.
“Chủ tịch, nghe nói hôm nay bà chủ tịch được tặng một bó hoa baby.”
“Ai tặng? Nam hay nữ?”
Tay Lệ Cảnh Diễn đang còn kiểm tra báo cáo trong máy tính, tuy nhiên tâm tư đã không còn chú ý tới nó nữa rồi.
“Không rõ nữa ạ.”
Lý Thao lắc đầu, đến người nhận là Thi Hạ còn không biết ai tặng thì làm sao anh ta biết được chứ!
Lệ Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466486/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.