Thi Hạ lắc đầu, cô thật sự không biết, “Mình không biết thật mà, nhưng mà người tặng bó hoa baby này chắc không có ý xấu xa như mọi người nghĩ đâu.”
Rốt cuộc thì hoa baby mang ý nghĩ vô cùng thuần khiết, không giống như suy nghĩ của mấy người đồng nghiệp.
Tô Nghê Thường trả lời, “Mình có ý nghĩ xấu xa nào đâu, suy nghĩ của mình rất thuần khiết đó nhé.”
Thi Hạ lắc đầu, chép miệng.
“Mình nhìn mắt bạn là thấy không thuần khiết rồi!”
Nhưng rốt cuộc là ai tặng bó hoa baby này chứ, Thi Hạ vẫn không biết, người này tặng hoa mà chả kèm theo tấm thiệp gì cả.
Thi Hạ cứ coi như người ta tặng sai người vậy. Nếu có chuyện gì thì người gửi sẽ chủ động liên lạc với cô.
Trong văn phòng của Lệ Cảnh Diễn.
Để không phải đi làm người chủ trì gì đó chi nên Lý Thao chỉ có thể làm nhiệm vụ gián điệp gian khổ cho Lệ Cảnh Diễn. Thật ra nhiệm vụ của anh ta cũng rất đơn giản, chính là xem gần đây Thi Hạ xảy ra chuyện gì, báo cáo tất cả cho Lệ Cảnh Diễn.
“Chủ tịch, nghe nói hôm nay bà chủ tịch được tặng một bó hoa baby.”
“Ai tặng? Nam hay nữ?”
Tay Lệ Cảnh Diễn đang còn kiểm tra báo cáo trong máy tính, tuy nhiên tâm tư đã không còn chú ý tới nó nữa rồi.
“Không rõ nữa ạ.”
Lý Thao lắc đầu, đến người nhận là Thi Hạ còn không biết ai tặng thì làm sao anh ta biết được chứ!
Lệ Cảnh Diễn đạp “Bang” một tiếng, khép lại tài liệu trong tay, “Điều tra rõ ràng.”
“Vâng.”
Lý Thao gật đầu, mặc dù chủ tịch không nói gì nhưng anh ta biết lần sau phải báo cáo những gì, đó là người bí mật tặng hoa là ai.
Lệ Cảnh Diễn lại sắp xếp “Chờ một chút, mua giúp tôi một bó hoa hồng đưa cho cô ấy.” “Dạ?”
Lý Thao trừng to hai mắt với vẻ ngạc nhiên, không phải cấm tình yêu văn phòng sao?
Cho nên chủ tịch đang muốn đi đầu trong việc làm trái quy định của công ty sao?
“Cứ làm theo lời tôi là được, này anh có vẻ mặt gì thế?”
“Tôi chỉ bất ngờ mà thôi, bất ngờ……”
Lý Thao cười, khuôn mặt hoảng sợ.
Chủ tịch đang muốn làm trò trước toàn công ty, thể hiện tình yêu của mình à?
Mà lúc này, Thi Hạ đang ngồi trong văn phòng làm việc nghiêm túc lại đột nhiên hắt xì một tiếng rõ to.
Ai đang nhớ tới cô vậy, lại có chuyện gì nữa à?
Đến chiều, nhìn thấy bó hoa hồng đỏ ướŧ áŧ trên bàn thì Thi Hạ thật sự trợn tròn mắt.
Có thật hả……
“Hoa hồng đỏ? Hạ Hạ, nói thật đi, hoa này ai tặng vậy? Là cùng một người hả?”
Tô Nghê Thường cùng Thi Hạ trở về văn phòng, lại vừa khéo nhìn thấy Thi Hạ nhận được bó hoa baby vào lúc sáng, đến chiều lại được nhận hoa hồng đỏ! “LJY!”
Thi Hạ nhìn ba chữ trên tấm thiệp, nhịn không được bật cười, xem ra là người nào đó khó chịu không nhịn được rồi.
Không cần phải nói cũng biết, buổi sáng có người tặng hoa baby cho cô, chắc chắn Lệ Cảnh Diễn đã biết!
“Nghê Thường, đừng nghĩ nhiều, đây là…… là một người bạn quen của mình tặng, còn hoa baby thì mình không biết……” Thi Hạ cười cười.
Sau khi ngồi xuống, cô cầm chiếc di động vừa mua, phân vân nửa ngày rồi vẫn quyết định gửi một tin nhắn cho Lệ Cảnh Diễn.
“Cảm ơn hoa hồng anh tặng, nhưng mà ông chủ đã có yêu cầu không được yêu đương trong cùng công ty mà!”
Thi Hạ cầm di động cười xấu xa, còn Lệ Cảnh Diễn lại buồn bực khi nhìn thấy tin nhắn này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]