Nhà họ Lệ.
Hôm nay là ngày nghỉ, cả Thi Hạ và Lệ Cảnh Diễn đều ở nhà, không ai ra ngoài.
Thi Hạ ở trong phòng xem lại những kiến thức liên quan đến vẫn đề tiêu thụ bán hàng, Lệ Cảnh Diễn thì xem báo cáo tài chính của công ty.
Hai người họ đều không làm phiền nhau nhưng có một sự hòa hợp không thể nói thành lời.
Dười tầng.
Lệ Cảnh Diễn vừa vào phòng bếp rót cốc nước thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
"Lệ Cảnh Diễn, Lệ Cảnh DIễn!"
Nghe được giọng nói quen thuộc, anh đi ra mở cửa.
"Sao anh lại đến đây?"
Lệ Cảnh Diễn hơi ngạc nhiên khi thấy Hạ Kiêu đứng bên ngoài.
Công việc bình thường của Hạ Kiêu khá bận rộn, quan hệ giữa hai bọn họ không tệ nhưng bình thường chỉ liên lạc với nhau qua điện thoại.
Hạ Kiêu ném túi hoa quả trong tay sang một bên, tùy tiện đi vào.
"Nghe nói cậu bị bệnh nên tôi đến xem cậu đã chết chưa!"
Lệ Cảnh Diễn cười: "Thế nào, tôi vẫn chưa chết, có phải cậu thất vọng lắm không?"
Anh và Hạ Kiêu quen nhau trên sân bóng rổ của trường đại học, sau đó lại hay chơi cùng nhau, đây thuộc về loại quan hệ bạn bè không được hòa thuận cho lắm.
"Thấy cậu vẫn hoạt bát thế này, đúng là có hơi thất vọng!"
Hạ Kiêu cười, cảm thán.
"Muốn ăn đấm à?"
Lệ Cảnh Diễn đưa Hạ Kiêu đến phòng khách, nhưng Hạ Kiêu là người nhạy bén, vừa vào đã phát hiện ra một chuyện không đúng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466484/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.