Ổn chỗ nào?
Thi Hạ nghĩ rồi tiếp tục nói, “Đồng nghiệp rất ổn, công việc cũng ổn, cấp trên cũng ổn.”
Đến cuối cùng, cô mới nhắc đến cấp trên, chỉ cần anh ta không nhớ thù riêng, thì cấp trên này cũng có thể xem là khá ổn.
Hạ Kiêu gật đầu, “Vậy là tốt rồi, tôi thấy cô hôm đó ăn nói rất khéo đó.”
“Hôm nào?”
Thi Hạ nhíu mày, lúc nào mà cô ăn nói chả khéo.
Hạ Kiêu cười, trả lời nói, “Buổi phỏng vấn ở quán trà, biểu hiện của cô rất xuất sắc.”
Quán trà?
Thi Hạ hơi toát mồ hôi, quán trà, biểu hiện của cô, còn có thể nói là ăn nói rất khéo sao?
Hạ Kiêu này đầu óc có vấn đề à……
“Ha ha, cảm ơn giám đốc Hạ khích lệ, thật ra chỉ là múa rìu qua mắt thợ, múa rìu qua mắt thợ mà thôi.”
“Tối nay cô có bận gì không?” Hạ Kiêu tiếp tục hỏi.
Thi Hạ ngơ ngẩn, anh ta cứ liên tục đổi chủ đề, khiến cô không kịp phản ứng.
Nhưng Thi Hạ vẫn chỉ lắc đầu, trả lời theo đúng sự thật “Không có.”
Hạ Kiêu gật đầu, vừa đúng lúc có thời gian, bảo Thi Hạ cùng anh ta đi một chuyến.
“Cung tôi đi tham dự một buổi tiệc.”
Tham gia một buổi tiệc?
Thi Hạ ngẩn cả người, bên cạnh anh ta nhiều người như vậy, vì sao nhất định phải bắt một thực tập sinh đi cơ chứ……
“Xem như…… Tăng ca sao?” Thi Hạ nhìn Hạ Kiêu hỏi.
Hạ Kiêu nhẹ nhàng gật đầu: “Phải, giúp tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466468/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.