Chương trước
Chương sau
Ổn chỗ nào?

Thi Hạ nghĩ rồi tiếp tục nói, “Đồng nghiệp rất ổn, công việc cũng ổn, cấp trên cũng ổn.”

Đến cuối cùng, cô mới nhắc đến cấp trên, chỉ cần anh ta không nhớ thù riêng, thì cấp trên này cũng có thể xem là khá ổn.

Hạ Kiêu gật đầu, “Vậy là tốt rồi, tôi thấy cô hôm đó ăn nói rất khéo đó.”

“Hôm nào?”

Thi Hạ nhíu mày, lúc nào mà cô ăn nói chả khéo.

Hạ Kiêu cười, trả lời nói, “Buổi phỏng vấn ở quán trà, biểu hiện của cô rất xuất sắc.”

Quán trà?

Thi Hạ hơi toát mồ hôi, quán trà, biểu hiện của cô, còn có thể nói là ăn nói rất khéo sao?

Hạ Kiêu này đầu óc có vấn đề à……

“Ha ha, cảm ơn giám đốc Hạ khích lệ, thật ra chỉ là múa rìu qua mắt thợ, múa rìu qua mắt thợ mà thôi.”

“Tối nay cô có bận gì không?” Hạ Kiêu tiếp tục hỏi.
Thi Hạ ngơ ngẩn, anh ta cứ liên tục đổi chủ đề, khiến cô không kịp phản ứng.

Nhưng Thi Hạ vẫn chỉ lắc đầu, trả lời theo đúng sự thật “Không có.”

Hạ Kiêu gật đầu, vừa đúng lúc có thời gian, bảo Thi Hạ cùng anh ta đi một chuyến.

“Cung tôi đi tham dự một buổi tiệc.”

Tham gia một buổi tiệc?

Thi Hạ ngẩn cả người, bên cạnh anh ta nhiều người như vậy, vì sao nhất định phải bắt một thực tập sinh đi cơ chứ……

“Xem như…… Tăng ca sao?” Thi Hạ nhìn Hạ Kiêu hỏi.

Hạ Kiêu nhẹ nhàng gật đầu: “Phải, giúp tôi uống rượu, hôm nay tôi uống thuốc, không thể uống rượu nữa.”

Giúp uống rượu?

Thi Hạ ngơ ngẩn, bảo cô đi uống rượu giúp, nhưng co từng nói là cô không uống rượu mà!

Còn nữa, Hạ Kiêu bên cạnh anh ta hẳn là có rất nhiều người vui vẻ bằng lòng cùng anh ta mà!
Nhưng thấy anh ta đã quyết định muốn cô đi, Thi Hạ cũng không tiện nói thêm gì, chỉ có thể lẳng lặng gật đầu.

“Được thôi.”

Hạ Kiêu ngẩng đầu lên, nhìn Thi Hạ uể oải ỉu xìu liền hỏi, “Nhìn cô giống như không tình nguyện đi cùng tôi?”

Thi Hạ lập tức thay đổi ngữ điệu, cười thật vui vẻ.

“Không có, là vinh hạnh của tôi, vinh hạnh của tôi!”

Nhưng trong câu nói đó có bao nhiêu phần trăm sự thật thì không ai biết được.

Hạ Kiêu làm bộ không trông thấy sự giả vờ trong mắt Thi Hạ, chỉ gật đầu: “Vậy là tốt rồi.”

Rời khỏi văn phòng Hạ Kiêu, Thi Hạ trở về chỗ ngồi của mình, ngồi xuống ghế.

Lúc cô còn ở Thi Nhuận Trân Châu, cô có văn phòng của riêng mình, nhưng bây giờ ở Lệ Thị cô chỉ là một nhân viên quèn mà thôi.

Cho nên, có thể có một chỗ ngồi riêng thoải mái, đã phải cám ơn trời đất rồi!
Thi Hạ ngồi xuống, nhìn thấy ba tờ giấy nhắn nhiều màu dán trên bàn làm việc đều đã được cô hoàn thành, trong lòng liền thấy rất tự hào.

Ít nhất, năng suất làm việc hôm nay của cô không tồi!

Nhưng việc vặt ở đây quá nhiều, vẫn là có rất nhiều chuyện cô chưa thể hoàn thành được.

“Hôm nay tan làm tôi đến đón em?”

Là Lệ Cảnh Diễn gửi tin nhắn, Thi Hạ chẳng cần do dự, lập tức từ chối.

“Không cần, buổi tối hôm nay tôi phải tăng ca.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.