Tập đoàn Lệ thị.
Thi Hạ nhìn Hạ Kiêu trước mặt, có cảm giác oan gia ngõ hẹp.
Tập đoàn Lệ thị lớn như vậy, tại sao người phỏng vấn nhất định phải là Hạ Kiêu, đổi một người khác không được sao?
Trong lòng Thi Hạ tỏ vẻ không hiểu tại sao Hạ Kiêu lại là người phỏng vấn.
“Thi Hạ?”
“Vâng.”
Thi Hạ gật đầu, trong lòng nghĩ, quý nhân hay quên chuyện, quý nhân hay quên chuyện.
Cũng may Hạ Kiêu cũng không nói chuyện ngày hôm qua, chỉ là dựa theo quá trình phỏng vấn bình thường, tiếp tục hỏi.
“Từ Thi Nhuận Trân Châu ra?”
“Vâng.”
Hạ Kiêu nhìn hồ sơ trong tay mình, không biết vì sao, anh luôn cảm thấy cô gái này rất quen thuộc.
Nhưng đã gặp ở đâu, Hạ Kiêu lại không nhớ, đương nhiên không phải hôm qua, chuyện ngày hôm qua, cô gái này nhanh mồm nhanh miệng, anh ta nhớ rõ.
Hình như trước hôm qua anh ta đã gặp Thi Hạ rồi...
Hạ Kiêu tiếp tục hỏi: “Lúc trước cô là cấp quản lý của Thi Nhuận Trân Châu, sao bây giờ lại muốn đến bộ phận tiêu thụ nho nhỏ của tập đoàn Lệ thị, hoặc là nói, vì sao cô phải rời khỏi Thi Nhuận Trân Châu?”
“Tôi……”
Thi Hạ sửng sốt một chút.
Vì sao cô lại rời Thi Nhuận Trân Châu, đương nhiên không thể ăn ngay nói thật, chẳng lẽ nói, cô bị người của Thi Nhuận Trân Châu đuổi đi?
Thi Hạ tạm dừng một chút, giống như đang tự hỏi mình nên trả lời vấn đề này thế nào: “Tôi nghĩ ai có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466460/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.