Nhưng Thi Hạ không ngờ, mình đi pha một tách cà phê, lại gặp anh em tốt trong miệng Lệ Cảnh Diễn, Hạ Kiêu.
Cô bưng một tách cà phê đi ra, vừa quay người, đã đυ.ng vào người Hạ Kiêu đang đi đến.
Nhìn áo sơ mi màu trắng sạch sẽ chỉnh tề của Hạ Kiêu trở nên chật vật trong nháy mắt, trong lòng Thi Hạ chỉ có năm chữ.
Xong rồi, gặp rắc rối!
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi.”
“Cô đi thế nào đấy!”
Người đàn ông trước mặt cao hơn Thi Hạ rất nhiều, đứng trước mặt Thi Hạ, có cảm giác vênh váo hung hăng.
Nghe thấy người đàn ông này nói năng như vậy, Thi Hạ cũng không vui, cô xin lỗi, bởi vì người bị hại là anh ta, nhưng người sai lại không phải cô!
“Rõ ràng lúc anh đi, một tay cầm ipad, vừa đi vừa lướt trang web, mới đυ.ng vào tôi, tôi đã xin lỗi anh, vậy cũng không đại biểu là tôi sai.”
Hạ Kiêu đi qua, đứng trước mặt Thi Hạ, anh ta rất tò mò, nhân viên nào đã không xin lỗi, còn to gan như vậy!
“Phải không? Nhưng đường tôi đi thẳng tắp, tôi vẫn đi như vậy rất nhiều lần, cũng không thấy có vấn đề gì!”
Thi Hạ không vui: “Vâng vâng vâng, anh đi rất nhiều lần không có vấn đề, nhưng anh không thể bảo đảm chuyện có xác suất nhỏ sẽ không xảy ra, lúc đi đường, chân trong chân ngoài như vậy cũng không phải thói quen tốt, nếu trên đường lớn anh cũng đi như vậy, chẳng lẽ còn muốn tất cả mọi người phải nhường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466452/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.