Chương trước
Chương sau
“Boss, anh đã nghĩ đến chưa vậy? Nếu như Thi Thi quay về, liệu người phụ nữ như Bạch Xu sẽ để Thi Hạ ở lại Thi Nhuận Trân Châu sao? Bà ta sẽ đồng ý cho Thi Hạ kết hôn với anh sao?”

Nghe Lý Thao nói vậy, nét mặt của Lệ Cảnh Diễn đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

Phải, Bạch Xu thực sự có thể làm ra những việc như vậy, nhưng chuyện hôn nhân của Lệ Cảnh Diễn anh sẽ không bao giờ để người khác chi phối.

Người phụ nữ này, có phần hơi quá tự tin, bà ta nghĩ bà ta là ai chứ!

“Bây giờ Bạch Xu đang ở đâu?”

Nét mặt của Lệ Cảnh Diễn trở nên lạnh tanh trong nháy mắt, Lý Thao không thể không cảm thấy sợ hãi. Đây là dấu hiệu chủ tịch đang tức giận.

“Có lẽ đang ở Thi Nhuận Trân Châu chờ Thi Hạ quay về.”

Người phụ nữ đó kêu gào cả ngày muốn Thi Hạ ngay lập tức quay về, bây giờ không cần nói cũng biết là đang trông coi ở Thi Nhuận Trân Châu.
Lệ Cảnh Diễn thậm chí không dặn dò bất cứ câu nào, trực tiếp xoay người rời đi, chạy nhanh như bay.

“Anh đi đâu vậy?”

Lý Thao vẫn chưa rõ đây rốt cuộc là tình huống gì!

“Thi Nhuận Trân Châu.”

Nhìn về dáng vẻ chạy nhanh như bay của Lệ Cảnh Diễn, Lý Thao khẽ thở dài, lắc đầu.

“Xem ra, lần này thật sự động tình rồi!”

Nhưng mà, cũng chưa chắc đã là chuyện không tốt.

--

Công ty Thi Nhuận Trân Châu.

Lúc Lệ Cảnh Diễn vội vã đi đến đó, đúng lúc nhìn thấy Thi Hạ ôm một cái hộp đựng đồ, đi từ bên trong công ty ra.

Gương mặt nhỏ thanh tú tràn đầy vẻ thất vọng.

Cô cứ cúi đầu đi về phía trước, tất nhiên cũng không nhìn thấy Lệ Cảnh Diễn đang ở trước mặt.

“Thi Hạ, em vẫn ổn chứ?”

Đột nhiên bị Lệ Cảnh Diễn ngăn cản, trước mặt đột nhiên xuất hiện một bóng người, lúc này Thi Hạ mới dừng lại.
Khoảng cách quá gần, cô chỉ có thể ngửa đầu lên nhìn Lệ Cảnh Diễn.

“Em vẫn ổn chứ?”

Lệ Cảnh Diễn hỏi lại, cô có lẽ không biết rằng mình sẽ qua đây. Vì vậy, sự cô đơn trên gương mặt cô ban nãy đều rất chân thật.

“Sao anh lại qua đây?”

Nhìn thấy Lệ Cảnh Diễn ở trước mặt, Thi Hạ rõ ràng có chút phản ứng không kịp.

Nhưng sự ngang ngược trong tính khí của cô khiến cô không muốn Lệ Cảnh Diễn thấy dáng vẻ chật vật của mình lúc này, ánh mắt cô trốn tránh ánh mắt anh.

“Thi Thi quay về rồi, tôi cũng nên quay về cuộc sống ban đầu của tôi.”

Thi Hạ nói cô muốn trốn thoát khỏi nơi này. Nơi này khiến tất cả lòng tự tôn của cô đều biến mất. Cô thực sự không muốn ở đây nữa.

Nhưng lại bị Lệ Cảnh Diễn ngăn cản.

“Giải thích rõ ràng, Thi Thi không phải đã chết rồi sao?”
Thi Hạ dừng bước, đúng vậy, Lệ Cảnh Diễn là người bị hại trong chuyện này, anh nên nhận được một lời giải thích hợp lý.

“Lúc đó, để ngăn chặn bên ngoài suy đoán lung tung, vậy nên Thi Minh Thành mới nói rằng Thi Thi bị bệnh nặng và đột ngột qua đời. Cô ta chỉ rời đi thôi.”

Thi Hạ bình thản giải thích, dáng vẻ như thể tất cả những chuyện cô vừa nói đều không liên quan gì đến bản thân cô.

Nhưng sắc mặt của Lệ Cảnh Diễn lại không tốt lắm.

“Vậy em thì sao? Bây giờ cô ta quay về rồi, em muốn rời đi sao?”

Thi Hạ cười cay đắng, gật đầu.

----------------------------

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.