Thi Hạ mỉm cười trả lời “Chị không nói giỡn, lẽ nào lại xị mặt đi vào sao?”
Hai người đang nói chuyện thì thấy Bạch Xu không biét từ lúc nào đã xuất hiện rồi.
Có lẽ đúng lúc nghe thấy lời nói bóng gió bên ngoài, biết Thi Hạ đã về, cho nên không thể ngồi đó chờ!
“Thi Hạ, cô tới đúng lúc lắm. Qua đây đi, tôi tìm cô có công chuyện.”
Thấy dáng vẻ lạnh lùng của Bạch Xu, Thi Hạ cũng rất thản nhiên, dù gì Bạch Xu mãi chỉ có một biểu cảm đó, cô sớm đã quen rồi.
Nhưng tới tận văn phòng của công ty mình, cả người Thi Hạ cũng ngây ngốc, văn phòng của cô đã thay đổi hết rồi.
Phong cách trắng đen rõ ràng trước đây, bây giờ đã đổi thành màu hồng phấn, đúng thật là ……
“Bà dựa vào gì mà đυ.ng vào đồ trong văn phòng của tôi!”
Thi Hạ hơi bực, văn phòng lại bị thay đổi toàn bộ, đồ của cô cũng không biết đi đâu hết rồi.
Hơn nữa, màu hồng phấn này đúng là làm người ta kinh tởm!
“À, cô còn nhớ cô là người của Thi Nhuận Trân Châu à!” Bạch xu cười lớn tiếng, vẻ mặt coi thường.
“Bà nói vậy là có ý gì?”
Người phụ nữ trước mặt Thi Hạ, cô thật sự không biết bà ta rốt cuộc muốn làm gì đây.
Nhưng Bạch Xu lại cười “Không có ý gì, chức tổng giám đốc Thi này của cô chỉ là chức danh thôi. Vậy mà lúc đi làm lại vắng mặt, hơn nữa còn cả ngày cuối tuần cũng không về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466437/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.