Thi Hạ nhìn anh nhưng Lệ Cảnh Diễn đã lấy giấy và viết trong tay mình giao cho Thi Hạ.
“Nè.”
Thi Hạ hết cách, chỉ có thể cầm giấy và bút, học theo dáng vẻ của Lệ Cảnh Diễn, viết tâm nguyện của mình lên giấy
Liên quan nhân duyên ……
Nhân duyên, không phải cả đời này cô mong muốn cùng nhau nắm tay đi hết cuộc đời này hay sao?
Nghĩ tới chuyện này, cô nhịn không được quay mặt qua lén nhìn Lệ Cảnh Diễn bên cạnh mình, nhưng lại không hề nói gì.
“Anh viết gì vậy?”
Thấy Thi Hạ viết xong, vẻ mặt của Lệ Cảnh Diễn tò mò. Anh thật sự rất muốn xem, xem nguyện vọng của Thi Hạ có phải cũng giống mình không.
Nhưng Thi Hạ lại từ chối “Nguyện vọng bị người khác nhìn thấy thì không linh nghiệm nữa.”
Lệ Cảnh Diễn chỉ mỉm cười, thôi đi thôi đi, anh không xem nữa.
Dù sao nguyện vọng của anh có thể thành hiện thực là đủ rồi, vì trong nguyện vọng của anh đã có cô rồi.
Thấy Lệ Cảnh Diễn tận tâm như vậy, Thi Hạ thậm chí cảm thấy thú vị.
“Anh từ lúc nào trở thành người giống thiếu nữ thẹn thùng rồi.”
“Em mới là thiếu nữ hoài xuân!” Lệ Cảnh Diễn không khách sáo phản pháo lại.
Anh đây là vì muốn bảo đảm tương lai tốt đẹp của hai người, nhưng Thi Hạ được lắm, cô còn nói mình là thiếu nữ hoài xuân!
“Anh thấy em giống lắm sao?” Thi Hạ mỉm cười hỏi.
Cô thì nhớ trợ lý Mạt Mạt từng nói cô là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466431/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.