"Nhưng mà Lệ Cảnh Diễn, chúng ta phải đi đến đó sao? Tôi cảm thấy nơi đó rất thần bí."
Không biết tại sao trong lòng Thi Hạ lại cảm thấy hơi sợ sệt.
Lệ Cảnh Diễn chỉ mỉm cười, mở miệng khuyên: "Nếu đã đến rồi vậy thì đi xem cho mở mang kiến thức một chút. Cô có biết lời đồn ở chợ đêm cái gì cũng có thể mua bán là ý gì không?"
Thi Hạ lắc đầu.
"Tôi không biết."
Cô chưa từng thấy qua, sao có thể biết được chứ?
Nhưng lời nói tiếp theo của Lệ Cảnh Diễn lại khiến Thi Hạ có cảm giác sởn tóc gáy.
"Phụ nữ, đàn ông, trẻ sơ sinh, nội tạng, di vật văn hóa, vàng bạc châu báu, đồ cổ..."
Cả người Thi Hạ đều choáng váng, cô vốn dĩ chỉ cho rằng nơi này chỉ trao đổi di vật văn hóa…
Không nghĩ tới, trong này lại có nhiều giao dịch đen như vậy. Đúng là khiến cô kinh hãi không thôi.
"Trời ạ, tôi nghe anh nói vậy bỗng nhiên cảm thấy chúng ta tốt nhất đừng qua đó ..."
Sắc mặt Thi Hạ giống như bị làm khó nhìn Lệ Cảnh Diễn. Cô cảm thấy, chỗ như vậy rất có khả năng sẽ xuất hiện mấy kẻ liều mạng.
Vì vậy khi nghe Lệ Cảnh Diễn nói cô không cảm thấy chỗ đó an toàn.
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười, hỏi cô” "Cô sợ sao?"
Thi Hạ lắc đầu, lại gật đầu.
"Cũng hơi sợ, lẽ nào anh không thấy sợ sao?"
Lệ Cảnh Diễn lắc đầu. Anh ta từng trải qua chuyện như thế này, đương nhiên sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466400/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.