Lúc này Thi Hạ cũng đi được, đến bên cạnh Lệ Cảnh Diễn.
“Vậy bây giờ xem như chết không có đối chứng?”
Lệ Cảnh Diễn nhìn thoáng qua vợ mình, xem như vậy đi, chỉ có ông chủ và hung thủ biết.
Hiện tại ông chủ đã chết, chẳng phải hung thủ sẽ ung dung ngoài vòng pháp luật sao?
“Lúc trước có người đến đây đi tìm ông chủ, hoặc là, trong tiệm có mất thứ gì không?” Lệ Cảnh Diễn tiếp tục hỏi.
Nhưng vấn đề của anh còn chưa có đáp án, đã nhìn thấy một thiếu niên khoảng mười bảy tuổi vọt đến.
“Ba!”
Vẻ mặt thiếu niên bi thương nhìn thi thể trước mặt, đó là ba cậu ta!
Nhưng bây giờ chỉ còn một cái xác lạnh băng.
“Cậu là con ông ấy?”
Lệ Cảnh Diễn nhìn thiếu niên đang khóc thút thít trước mắt, tò mò hỏi.
Thiếu niên gật đầu, trả lời: “Đúng vậy, đây là ba tôi, là ai đã gϊếŧ ba tôi, là ai, tôi phải báo cảnh sát!”
Hiển nhiên, hiện tại, cảm xúc của thiếu niên này hơi mất khống chế.
Lệ Cảnh Diễn nhanh chóng yên ổn cảm xúc đang xao động của thiếu niên: “Trước đừng gấp gáp, cậu nhóc, mẹ cậu có ở đây không?”
“Mẹ tôi ở nhà, đến bây giờ bà ấy còn không biết.”
Thi Hạ đi tới, nhẹ nhàng nâng thiếu niên dậy, hơi đau lòng, nhưng bây giờ có khóc cũng vô dụng.
Việc cấp bách là phải tìm ra hung thủ là ai!
Như vậy mới có thể báo thù giúp ông chủ, khóc có ích lợi gì chứ!
“Vậy bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466395/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.