Thành phố Nghi rất lớn, cho dù là giao dịch chợ đen cũng ở trong thành phố Nghi, nhưng Lệ Cảnh Diễn vẫn tốn không ít thời gian.
Cuối cùng, hai người đúng giờ tới thị trường giao dịch ở chợ đen.
Nói thật, nếu không phải trên bản đồ biểu hiện chính là nơi này, thế nào Thi Hạ cũng không tin.
Cho dù cô đi lại qua đây một trăm lần, cũng sẽ không nghĩ đây là chợ đen, bởi vì, nơi này nhìn rất đẹp.
Cửa gỗ, đá xanh, còn có suối nước và con người xinh đẹp, tràn ngập ý vị!
“Con phố này, nhìn rất có cảm giác cổ xưa!” Thi Hạ không nhịn được cảm thán.
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, tỏ vẻ đồng ý: “Đúng vậy, đồ cổ bán cho người ta phải có hiệu quả như vậy, bên trong có 70% đều là đồ bình thường, 25% là thứ phẩm, còn có 3% là ưu phẩm, còn lại, có thể là vật quý giá.”
Thi Hạ kinh ngạc, nơi này nhìn lớn như vậy, trăm dặm mới tìm được một, không phải làm khó người ta sao?
“Vậy xem như trăm dặm mới tìm được một sao?” Thi Hạ hỏi ngược lại.
Lệ Cảnh Diễn gật đầu.
“Xem như là vậy.”
Thi Hạ nhìn người đi lại trên đường, mọi người đều mặc quần áo khá đơn giản.
Rất ít người mặc đồ hoa lệ, tây trang giày da cơ bản là không có.
“Hình như tôi đã hiểu lý do vì sao anh không cho tôi mặc âu phục rồi.” Thi Hạ cảm thán nói.
Nếu thật sự mặc như trưa nay, e rằng bây giờ tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466392/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.