Giám đốc Lý thật sự choáng váng, tổng giám đốc Thi lên cơn giận liền không quan tâm gì khác cả.
"Tổng giám đốc Thi, đây là lỗi của tôi." Giám đốc Lý vội vàng xin lỗi.
Nhưng Thi Hạ cũng không định bỏ qua cho ông ta dễ dàng như vậy.
"Thật khéo, lần trước ông cũng nói thế."
Lệ Cảnh Diễn cố nén không cười, ngẫm nghĩ một lát liền lôi bản thiết kế ra xem.
"Được rồi, đừng giận nữa, thật ra rất nhiều bản thiết kế trên thế giới này đều là sao chép, chỉ nhìn xem người chép có biết cách chép thế nào không thôi."
Thi Hạ buồn bực lườm Lệ Cảnh Diễn một cái, người này định nói đỡ cho giám đốc Lý à?
Thi Hạ trợn mắt nhìn anh chằm chằm, sao cô không nhớ Lệ Cảnh Diễn nhiệt tình như thế bao giờ nhỉ? Lại còn biết giúp đỡ người khác làm niềm vui nữa!
"Chủ tịch Lệ cảm thấy biết sao chép là ưu điểm, cần được ca ngợi à?" Thi Hạ đem đầu mâu chỉ về phía Lệ Cảnh Diễn.
Lệ Cảnh Diễn vội vàng khoát tay, bày ra bộ dáng vô tội.
Anh chỉ muốn giúp người ta một tay thôi, không định đẩy cả mình vào cái hố lửa này.
"Tôi không nói thế, những thiết kế này, khụ khụ, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ không thèm nhìn tới."
Giám đốc Lý còn tưởng Lệ Cảnh Diễn muốn ra tay cứu mình, ai dè không chỉ không cứu giúp mà còn tìm thêm tội cho mình nữa chứ!
Chủ tịch Lệ có vẻ còn nghiêm khắc hơn tổng giám đốc Thi nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466376/chuong-363.html