Lúc này, điện thoại của Lệ Cảnh Diễn vang lên, Thi Hạ ngẩn ra một chút, nghiêng mặt, liền nhìn thấy hai chữ ghi bên trên, Thẩm Giai.
Cô giả vờ không nhìn thấy, nhưng trong lòng lại trầm xuống.
Cô đã luân hãm quá sâu, lại quên mất, còn có một Thẩm Giai nữa.
Thẩm Giai là mối tình đầu của anh, là nốt chu sa trên ngực anh, sao có thể quên được.
Cô quá tự cho là đúng, bởi vì trong khoảng thời gian này, Lệ Cảnh Diễn đào tim đào phổi với mình, thậm chí cô đã quên mình là ai……
“Được, tôi biết rồi, cô đừng gấp gáp, chờ lát nữa tôi đến.” Giọng nói của Lệ Cảnh Diễn không có cảm tình gì.
Nhưng người bên kia điện thoại là Thẩm Giai, Thi Hạ vẫn cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Hai người họ lại muốn gặp mặt sao?
Ở trước mặt vợ cả là mình, tiểu tam công khai khıêυ khí©h, nhưng cô cũng không quản được, cũng không có tư cách quản, không phải sao?
Sau khi Lệ Cảnh Diễn tắt điện thoại, nhìn thoáng qua Thi Hạ, nhưng không phát hiện trên mặt Thi Hạ có gì bất thường.
“Lát nữa tôi đến công ty có chút việc, Lý Thao, cậu đưa cô chủ trở về trước.” Lệ Cảnh Diễn phân phó.
Vì không muốnThi Hạ hiểu lầm cái gì, Lệ Cảnh Diễn cũng lười giải thích quá nhiều, đơn giản nói là đến công ty.
Nhưng anh không biết, vừa rồi Thi Hạ đã nhìn rõ ràng, người gọi điện thoại đến là Thẩm Giai.
Anh nói dối như vậy, càng thêm có tật giật mình!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466367/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.