"Á...!"
Cuối cùng cô vẫn nghe thấy tiếng thét chói tai.
"Ninh Vô Ưu, cô muốn gϊếŧ tôi à?"
Lệ Cảnh Dương gầm gừ! Anh thề, từ đó giờ anh chưa bao giờ nghe thấy bản thân mình hét ra một tiếng hét đau đớn như vậy!
Ninh Vô Ưu mím môi, vừa rồi cô vẫn còn hên là Lệ Cảnh Dương không phản ứng theo quán tính, tiện chân đá cô một cái.
"Tôi không ngờ phản ứng của anh thái quá thế này!" Cô nói nhẹ nhàng.
Nhưng Lệ Cảnh Dương lại cho rằng cô là kẻ bụng dạ khó lường, một phụ nữ tâm cơ độc ác.
"Tôi lại nghĩ cô muốn gϊếŧ tôi xong âm mưu cướp thẻ ngân hàng của tôi thì có!"
Ninh Vô Ưu:....
"Bà đây cần thẻ ngân hàng của anh chắc!"
Lệ Cảnh Diễn đứng một bên, nhìn em trai và bác sĩ Ninh trước mặt...thật sự rất xứng đôi!
Thảo nào ai cũng nói!
"Cô ấy không thể thừa kế tài khoản ngân hàng của cậu, trừ khi cô ấy là vợ cậu!" Lệ Cảnh Diễn thở dài nhắc nhẹ.
Ngược lại, khi nghe anh trai nói, Lệ Cảnh Dương tự nhiên thấy ghê ghê!
"Vậy quên đi, ai ngu đi tìm con cọp cái hung dữ thế này làm vợ?"
Anh đâu có khùng đi rước con hổ này về!
"Lệ Cảnh Dương, anh dám nói lại câu vừa rồi không?" giọng nói Ninh Vô Ưu đầy đe dọa.
Dù Lệ Cảnh Dương rất muốn nói thêm gì đó, nhưng dưới ánh mắt soi mói của cô, thì anh chẳng có gan.
"Ờ...vừa rồi tôi không nói gì hết,cô nghe nhầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466333/chuong-320.html