Là kẹo mà Lý Thao chuẩn bị cho bạn gái mình, không, phải nói là bạn gái cũ mới đúng!
Thi Hạ hơi bất ngờ, cô cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc giấy gói kẹo trong tay, lại ngẩng đầu nhìn Lệ Cảnh Diễn.
Lệ Cảnh Diễn lại tỏ vẻ hiển nhiên, ăn một chút kẹo thì có sao.
Anh tin Lý Thao sẽ không so đo, hơn nữa, anh ta cũng đâu có bạn gái, nhìn thấy số kẹo này, không phải sẽ tức cảnh sinh tình sao?
“Anh lấy trộm kẹo của người ta, anh ta biết không?” Thi Hạ nhịn không được cười trộm một chút.
Lệ Cảnh Diễn nhướng mày, trả lời nói “Đương nhiên không biết.”
“Lý Thao gặp được cấp trên như vậy, cũng thật là xui xẻo.”
Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, thở dài một hơi, cô chưa từng gặp qua một cấp trên không nói đạo lý như vậy, tuy rằng Thi Minh Thành cũng rất chán ghét.
Nhưng Thi Hạ ngày thường cùng Thi Minh Thành cũng không có liên hệ gì!
Lệ Cảnh Diễn bĩu môi, nhàn nhạt mà trả lời “Gặp được ông chủ như tôi, đó là may mắn của cậu ta, có ông chủ nào tốt hơn tôi sao?”
Thi Hạ gật đầu, cô nghĩ, Lý Thao nếu ở đây chắc chắn anh ta sẽ không nghĩ như vậy!
“Phải phải, nhưng mà, Lệ Cảnh Diễn, anh không cảm thấy, đó chỉ là suy nghĩ của riêng anh thôi ư?”
“Cô nói cái gì?” Lệ Cảnh Diễn nhướng lông mày.
Thi Hạ cười, cô biết, chuyện này nếu tiếp tục cãi, cũng sẽ không ra kết quả gì.
Lệ Cảnh Diễn là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466319/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.