Con bé này lại còn có thể trò chuyện vui vẻ với vị hôn thê của người ta, cũng coi như có chí khí đấy.
Tuy nhiên Tần Mộ Bạch vẫn để ý thấy khi Tần Thiên Thiên cúi đầu, đôi mắt hiện lên vẻ mất mát.
Sao thế, không theo đuổi được anh khóa trên, cô ta mới cảm thấy mất mát à?
Tần Mộ Bạch chỉ nhìn Tần Thiên Thiên, không biết vì sao khi nhìn thấy sự mất mát trong đôi mắt con nhóc này, anh ta lại cảm thấy đau lòng.
Dù sao đi chăng nữa thì cô ta cũng là em gái mình, không thể bị người ngoài bắt nạt được, nghĩ tới đây Tần Mộ Bạch liền đi thẳng qua chỗ đó.
“Hôm nay cô Tần đến đây không có bạn nam đi cùng sao?” Khi Tôn Mạt nói những lời này, ánh mắt cô ta nhìn Tần Thiên Thiên không có chút thân thiện nào.
Tần Thiên Thiên hơi lúng túng, dù một mình cô ta đến đây thì cũng chả xảy ra chuyện gì cả mà.
“Cô Tần tự nhiên qua đây mà lại nhiệt tình với vị hôn phu của tôi như vậy, thì tôi sẽ hiểu lầm đấy !” Tôn Mạt cũng không phải loại người dễ bị bắt nạt.
Gia đình sắp xếp cho cô ta kết hôn với Khương Ngự Thừa, cô ta cảm thấy rất hài lòng nhưng chỉ có điều Khương Ngự Thừa cũng không thích cô ta.
Cho nên, Tôn Mạt càng quyết tâm không thể để bất kỳ người phụ nào tới gần Khương Ngự Thừa được.
“Tôn Mạt, cô đủ rồi đấy!”
Đương nhiên là Khương Ngự Thừa cũng cảm nhận được, Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466293/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.