Buổi chiều, Lý Thao lại cầm đến một số quần áo, để Thi Hạ lựa chọn một cái thích hợp, hơn nữa, cô cũng thích.
“Cô chủ, cô cảm thấy bộ nào đẹp?”
Thi Hạ nhìn những bộ quần áo có giá trị xa xỉ kia, trong lòng còn nghĩ, Lệ Cảnh Diễn là người phô trương lãng phí.
“Cái này đi.”
Thi Hạ lấy ra một chiếc áo khoác màu trắng bằng nỉ, phối hợp với chiếc váy mình mới mua mấy ngày trước, vừa vặn.
Lý Thao cười, nhìn Thi Hạ khoác áo khoác lên người: “Cô chủ thật có ánh mắt, chiếc áo này quả thật là được chế tạo vì cô mà.”
Thi Hạ chỉ cười, đúng là khá tốt, cô cảm thấy rất khí chất, còn có hình thức, màu sắc cũng phù hợp với mình.
Hai thợ trang điểm đã chờ bên cạnh, chờ Thi Hạ đến trang điểm.
Lúc trang điểm tạo hình, Lý Thao vẫn chờ ở đây, phụ nữ làm tóc cũng không phải chuyện đơn giản.
Thi Hạ biết, Lý Thao chờ không kiên nhẫn, hơn nữa, cô cũng biết, lúc Lý Thao trở về, hẳn là vẫn còn chuyện quan trọng.
“Chờ một chút, tôi sắp xong rồi, trợ lý Lý đừng sốt ruột.” Thi Hạ không nhịn được mở miệng nói một tiếng.
Nhưg Lý Thao chỉ cười: “Tôi không sốt ruột, cô chủ cứ từ từ.”
“Sao hoa tai lại thiếu một cái?”
Nhìn mình bị thiếu một cái hoa tai, Thi Hạ cũng có chút mờ mịt.
Thấy Thi Hạ bị mất hoa tai, hai thợ trang điểm cũng giúp đỡ tìm kiếm.
Bởi vì đây là một bộ trang sức, thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466289/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.