Chương trước
Chương sau
Chị Thi Hạ đã gả chồng, hơn nữa, quan hệ giữa chị ấy và cậu hai nhà họ Lệ cũng khá nhạy cảm.

Đó là mối quan hệ chị dâu em chồng, một khi bị người khác vu khống, đến lúc đó, chỉ sợ nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa không sạch……

“Được rồi, mọi người đi bận chuyện đi, đừng nói nữa.”

Mạt Mạt vội hối thúc các công nhân nữ đang bận tám chuyện ríu rít đi làm việc.

Tịch Diệc bước tới, đưa chai nước khoáng trong tay cho Lệ Cảnh Dương, nếu cậu ấy vừa rồi không có nhìn lầm, Lệ Cảnh Dương hình như vừa mới cười.

“hôm nay tâm trạng của anh thật sự không tồi nhỉ!”

Lệ Cảnh Dương cười, chụp ảnh cùng nữ thần trong lòng mình, cảm giác này thật sự không tệ.

“Cũng được.” Cậu trưng vẻ mặt khoe khoang nói.

Nhưng Tịch Diệc chỉ cười, bây giờ Cảnh Dương khoa trương cho lắm vào, nhưng quảng cáo chính là để công bố ra bên ngoài, để tất cả mọi người nhìn thấy mà!
“vừa rồi anh cùng Thi Hạ chụp ảnh thân mật như vậy, không sợ anh trai sẽ gϊếŧ mình sao?”

Lệ Cảnh Dương cười, vẻ mặt kiêu ngạo: “Cho dù là bị gϊếŧ, tôi cũng chấp nhận.”

Giống như có câu nói rất hay: “chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu” tuy rằng câu này không mang ý nghĩa tốt đẹp cho lắm.

“Này, anh thích Thi Hạ đến như vậy sao? Không phải chị ấy thì không được à?”

“Đúng vậy, chị ấy là Venus của tôi.”

Lệ Cảnh Dương mấp mấy môi, Thi Hạ chính là nữ thần của cậu.

Cậu vốn từ lâu đã chủ động đặt Thi Hạ đặt ở một vị trí mà bản thân không có cách nào với tới được.

Có lẽ đối với Thi Hạ, Lệ Cảnh Dương từ lâu đã xác định, đó là yêu mà không được.

Tịch Diệc lắc đầu, đột nhiên thở dài nói, “Bỏ đi, tôi không có cách nào lý giải được định nghĩa thích của anh.”
Lệ Cảnh Dương nhìn qua những bức ảnh chụp chưa được xử lý, bĩu môi.

“Hôm nay chụp hình cũng hoàn toàn không thể coi là thân mật.”

Tịch Diệc thở dài, cắn môi, cái này mà chưa được tính là thân mật sao?

Tuy rằng ở giới giải trí, đây không tính là thân mật, nhưng Lệ Cảnh Dương cũng cần suy xét một chút tính cách của anh trai mình đi chứ.

Tịch Diệc còn có thể nghĩ thông suốt sự việc, Lệ Cảnh Dương lại còn không hiểu sao!

“Như vậy còn không tính sao, đừng quên mất anh trai anh là một người hay ghen, hơn nữa, chuyện anh thích chị dâu mình, anh trai anh cũng biết rõ đấy, biết không?”

“Tịch Diệc, sao tôi cứ cảm thấy, sao mỗi lần cậu mở miệng nói về tôi, là tôi lại thấy mình đáng khinh xấu xa ghê nhỉ!”

Tịch Diệc nhìn Lệ Cảnh Dương, cuối cùng hỏi một câu.
“chẳng lẽ không phải sao?”

Cậu ấy nhìn Lệ Cảnh Dương, rõ ràng Cảnh Dương chính là người như vậy mà!

“Tên xấu xa, tôi đánh chết anh!

“Còn nữa, tặng cho Ninh Vô Ưu nhẫn kim cương, chuyện đó, có phải cậu nên cho tôi một lời giải thích không!” Lệ Cảnh Dương tiếp tục trừng mắt nhìn Tịch Diệc.

Cái thằng ngốc này, giúp mình tặng lễ vật cho người khác nhiều lần như vậy rồi, sao còn có thể phạm sai lầm như vậy chứ!

Tịch Diệc bĩu môi, cậu ấy cũng không cảm thấy chính mình làm sai điều gì, “Cái gì giải thích, quà tặng mà con gái thích nhất không phải là kim cương nhẫn sao?”

Lệ Cảnh Dương hít thở sâu, cậu bắt đầu nghi ngờ chỉ số thông minh của Tịch Diệc, tên này thật sự dùng đầu óc của một người bình thường để phân tích vấn đề à?

“Nhưng, con gái muốn được người mình yêu tặng nhẫn, không phải tôi.” Lệ Cảnh Dương tiếp tục nói.

Nhưng Tịch Diệc vẫn tỏ ra không hiểu.

“Lệ Cảnh Dương, không phải anh là nam thần quốc dân hay sao, trên thế giới này không tồn tại một cô gái không thích anh.”

Rốt cuộc, Lệ Cảnh Dương cũng bị Tịch Diệc thuyết phục, hơn nữa, cậu còn cảm thấy Tịch Diệc nói rất có lý.

“Nghe có vẻ rất có lý đó.”

Không đúng không đúng, không phải như vậy, Tịch Diệc làm rõ ràng đã hiểu sai mọi thứ rồi.

Vậy mà cậu ấy còn một mực khẳng định sự hiểu lầm của mình là đúng, thật là đáng sợ!

“Tịch Diệc, cậu nghe cho kỹ, ý tôi muốn nói là, nhẫn kim cương tôi chỉ muốn tặng cho người mình có tình cảm chân thành trong tương lai, cậu thì hay lắm, tùy tiện đem nó đi tặng người khác, đó là nhẫn của vợ tương lai của tôi, cậu biết không?”

Tịch Diệc chớp chớp hai mắt của mình, có sao đâu?

“Biết đâu Ninh Vô Ưu về sau thật sự thành vợ của anh?”

Lệ Cảnh Dương mấp mấy môi, ngày xưa cậu chọn trợ lý như thế nào nhỉ, sao lại chọn phải một tên khờ khạo thế này!

“Tôi nói cho mà biết, chuyện đó không có khả năng xảy ra.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.