Thi Hạ bĩu môi một cái, mặt lạnh, nha đầu thối này, còn muốn lừa cô sao?
"Thôi thôi, tớ không tin đâu."
Ninh Vô Ưu suy nghĩ một chút, Thi Hạ cũng không phải người ngoài, nói thật cũng không có vấn đề gì.
Nhưng mà mình rốt cuộc bị ai đánh, Ninh Vô Ưu còn không biết, cô chỉ có thể suy đoán trong lòng thôi.
Ngày hôm qua những người đánh mình đó cũng không tự giới thiệu qua.
"Được rồi, có thể là Tô Khả Khả, cơ mà tớ cũng không có bằng chứng, chỉ là suy đoán thôi!"
"Cô ta thẹn quá hóa giận, sai người đến báo thù cậu?" Thi Hạ hỏi.
Ninh Vô Ưu gật đầu, khuôn mặt hiện lên suy nghĩ gì đó.
"Chắc là vậy đi."
Khuôn mặt Thi Hạ bao trùm lửa giận.
"Trời ạ, trên đời vẫn có loại phụ nữ này à."
Ninh Vô Ưu mỉm cười, nhìn Thi Hạ, mở miệng an ủi, "Được rồi, cậu cũng không cần tức giận vậy, nhìn tớ này, không phải là tớ còn nguyên vẹn ăn no ngủ kỹ sao?"
Cùng lúc đó.
Tịch Diệc cũng đã quay lại chỗ Lệ Cảnh Dương.
Lệ Cảnh Dương mới vừa từ phòng thể dục trên lầu hai bước ra, trời tháng mười hai giá rét, mặc một bộ hoodie đơn giản cũng không cảm thấy lạnh.
Trên trán cậu vẫn còn đổ mồ hôi, từng giọt mồ hôi hột chảy dọc theo khuôn mặt cương nghị rơi xuống dưới, nhìn rất hấp dẫn.
Thấy Tịch Diệc quay lại, Lệ Cảnh Dương mời dừng động tác trên tay lại.
"Không chở cô ấy về à?"
"Ừm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466199/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.