Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn, vẻ mặt kinh ngạc, cô không ngờ.
Anh đã cài đặt định vị trong di động của cô, như vậy cô đi đâu Lệ Cảnh Diễn đều biết sao?
Như vậy thì còn gì là riêng tư nữa!
“Tôi không có theo dõi cô, tôi đi đâu cô cũng có thể xem được trên điện thoại của cô mà, cái này là để hiểu nhau hơn thôi.”
“Nhưng tôi không muốn hiểu anh.” Thi Hạ trả lời.
Lệ Cảnh Diễn nghe Thi Hạ nói như vậy, sắc mặt liền khó coi hẳn đi.
“Thi Hạ, cô chán sống rồi sao?”
“Không có, không có, chúng ta vẫn là nên về trước đi.”
Thi Hạ vội trả lời, nhìn thấy anh tức giận, cuối cùng cô đanh im lặng không dám nói gì.
Kệ đi, hảo hán phải biết chịu đựng cái thiệt trước mắt, cô không nên so đo với Lệ Cảnh Diễn làm gì.
Thua thì mất mặt, thắng thì xui xẻo, như thế nào cũng sẽ bất lợi cho cô.
――
Lệ gia.
Thi Hạ vừa mới xuống xe, liền cảm thấy rất mệt, mệt đến mức không muốn động đậy!
“Tôi mệt quá, lên lầu trước đây.”
Lệ Cảnh Diễn đưa ly sữa bò mới đun ấm trong tay cho Thi Hạ.
“Sữa bò.”
Thi Hạ đón lấy, cười cười.
“Cảm ơn.”
Nhưng đi được hai bước, cô lại chợt nghĩ ra gì đó, liền quay đầu lại, nhìn Lệ Cảnh Diễn.
“Đúng rồi, đêm nay nhớ khóa kỹ cửa phòng.”
Lệ Cảnh Diễn nhướng mày.
“Vì sao?”
Thi Hạ xấu hổ” “Tôi sợ mình mộng du, lại chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466173/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.