Tịch Diệc thật sự không hiểu nổi tới giờ này mà còn có bệnh viện nào gửi chuyển phát nhanh cho anh Lệ nữa vậy!
“Anh Lệ.”
“Sao thế?”
Lệ Cảnh Dương dừng lại động tác trên tay, nhìn Tịch Diệc đứng đó trong lòng cậu thấy hơi hoang mang.
Tịch Diệc đưa tài liệu trong tay cho Lệ Cảnh Dương.
“Anh có thư chuyển phát nhanh này.”
Lệ Cảnh Dương cầm túi tài liệu Tịch Diệc đưa cho rồi mở ra nhìn.
Tuy nhiên sau khi đọc xong tài liệu, sắc mặt cậu liền thay đổi hoàn toàn.
Tịch Diệc cũng nhìn thấy sự khác thường của Lệ Cảnh Dương, vội vàng hỏi, “Anh Lệ, đây là cái gì?”
Lệ Cảnh Dương hít một hơi thật sâu, nhắc nhở bản thân không được vội vàng hấp tấp.
Nhưng đến khi nhìn thấy hai chữ mang thai, trong lòng Lệ Cảnh Dương vẫn run rẩy.
“Báo cáo mang thai, Tô Khả Khả nói, còn một khoảng thời gian nữa mới có thể làm kiểm tra DNA cho đứa bé trong bụng.”
Tịch Diệc thật sự rất sốc, thật ra cả hai người họ đều đặt hy vọng vào một điều, đó là mọi việc chỉ là một sự nhầm lẫm mà thôi.
Nhưng bây giờ bằng chứng đáng tin ngay trước mặt mình,nếu Lệ Cảnh Dương muốn trốn cũng không biết trốn đâu cho thoát!
“Anh có chắc chắn đứa bé là con anh không?” Tịch Diệc nhíu mày và hỏi.
Lệ Cảnh Dương lắc đầu, ngẩng đầu nhìn Tịch Diệc.
“Thật ra đến cả bản thân tôi cũng không biết luôn.”
Tịch Diệc ôm trán, vẻ mặt khϊếp sợ nhìn Lệ Cảnh Dương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466161/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.