Lần này, người phụ nữ đó cũng nhờ vào danh tiếng của Lệ Cảnh Dương mới có thể nổi tiếng, chỉ có điều vụ việc này thực sự đã hủy hoại Lệ Cảnh Dương.
Thi Hạ thầm mắng: “Người phụ nữ ngu ngốc này, cô ta là muốn hủy hoại Lệ Cảnh Dương?”
Nếu cô ta muốn giải quyết vụ việc này êm đẹp thì có thể giải quyết một cách riêng tư, nhưng cô ta lại đem vụ việc ầm ĩ thành ra thế này, nhân viên của Lệ Cảnh Dương bị hủy hoại thì cũng không nói, vấn đề là nó sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp sau này của Lệ Cảnh Dương.
"Tổng giám đốc Thi, thì ra chị cũng biết vụ này sao!" Mạt Mạt hỏi.
Thi hạ không phủ nhận, khẽ gật đầu.
"Biết một chút, để mọi người biết rằng họ chỉ cần làm những gì họ nên làm. Đừng nghĩ về những điều khác không liên quan đến họ."
“Vâng, Tổng giám đốc.”
Sau khi Thi Hạ trở lại văn phòng, mang theo một khuôn mặt lạnh lùng, sắc mặt rất khó coi.
Lúc này di động đặt trên bàn trà màu đen rung lên, Thi Hạ hơi sững người một lát, rồi mới đi qua xem, thì ra là cuộc gọi của Lệ Cảnh Dương, cô tiếp nhận cuộc gọi.
“Cảnh Dương, có chuyện gì sao?”
“Hạ Hạ, chị có thời gian không, chúng ta gặp nhau một lát.”
Nghe giọng nói của Lệ Cảnh Dương có vẻ buồn bã. Gặp phải chuyện như thế này, thì chắc chắn tâm trạng của cậu bị kí©h thí©ɧ không nhẹ.
Thi Hạ hơi sững một lát, mới trả lời cậu: “Được, mấy giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466158/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.