"Cảnh Dương!"
Con trai bị thương như vậy, người đau lòng nhất là Tô Giai Kỳ.
"Có chuyện gì thì từ từ nói, sao anh lại đánh con!" Tô Giai Kỳ quay sang oán trách chồng mình.
Thấy vợ mình đến lúc này rồi vẫn còn che chở con trai, Lệ Chí Nhân hơi bực mình.
"Anh nghĩ hai đứa con trai từ bé đã bị em chiều hư."
Nhưng Tô Giai Kỳ cũng không quan tâm nhiều như vậy, con trai quan trọng nhất, ngàn vạn lần không được xảy ra chuyện.
"Nhanh lên, Hạ Hạ, mau tìm băng gạc lại đây.“
Thi Hạ nghe mẹ chồng nói vậy vội vàng chạy đi tìm.
Thấy Thi Hạ đứng dậy rời đi, Lệ Cảnh Diễn nhìn theo cô, sau đó cũng đứng dậy.
"Tôi đi cùng cô."
Thi Hạ không trả lời, nhưng Lệ Cảnh Diễn vẫn đi theo cô lên phòng.
Thi Hạ cũng làm như không nhìn thấy Lệ Cảnh Diễn. Cô nghĩ anh đi theo cô có lẽ vì muốn trốn tránh khỏi chuyện dưới kia.
Dù sao mấy người nhà họ Tô cũng không phải những người dễ chọc giận.
Thi Hạ vào phòng, cúi đầu định tìm dụng cụ y tế, bông cầm máu, băng gạc và thuốc chống viêm.
"Nhìn thấy Tô Khả Khả mang thai con của Lệ Cảnh Dương, cô có thấy khó chịu không?" Lệ Cảnh Diễn đứng ở sau cô, tự nhiên hỏi.
Nghe thấy anh hỏi như vậy, Thi Hạ ngây người, dừng động tác của mình lại.
Thì ra Lệ Cảnh Diễn nghĩ cô là người như thế, Thi Hạ cười khổ, nhưng lại cảm thấy hơi vô lý.
"Nó không liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466155/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.