Không sao, thật sự không sao, cô đã sớm đã lường trước sẽ có ngày này, không phải sao?
Chờ đến khi Thẩm Giai mà anh yêu say đắm trở về, cũng chính là lúc Thi Hạ kết thúc vai diễn.
Cô cùng Lệ Cảnh Diễn, bọn họ cuối cùng vẫn là người lạ, chỉ là, tất cả dường như tới có chút quá nhanh……
Thi Hạ lẳng lặng mà ngồi ở trong xe, nhìn hai người bên ngoài trò chuyện xong, nhìn Lệ Cảnh Diễn đưa Thẩm Giai rời đi.
Thi Hạ cười khổ, xoay vô lăng lái xe vào trong bãi đỗ xe.
Cô không có cảm giác, trái tim cô lạnh giá mà, còn có thể có cảm giác gì được.
Lúc Lệ Cảnh Diễn quay đầu lại định trở vào công ty thì nhìn thấy Thi Hạ từ hầm đỗ xe đi lên.
Cô đã tới, như vậy tức là đã thấy Thẩm Giai rồi sao?
Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ mặt, nhưng Thi Hạ vẫn tươi cười, nhìn không ra chút khác thường nào.
“Đi thôi, tôi tới rồi.”
Cô cười rồi đi trước, đứng ở bên cạnh Lệ Cảnh Diễn, những cơ hội này sau này sẽ không còn nữa.
“Được.”
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, thấy cô vẫn bình tĩnh, hẳn là lúc nãy cô chưa thấy Thẩm Giai.
Lệ Cảnh Diễn nghĩ, anh cũng chẳng có lý do gì phải giải thích, đôi khi, nói quá nhiều ngược lại giống như giấu đầu lòi đuôi.
Thi Hạ trộm liếc trộm sắc mặt của Lệ Cảnh Diễn, chẳng lẽ anh gặp Thẩm Giai mà lại sợ bị cô bắt gặp sao?
“Anh……”
“Cô……”
Hai người cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466124/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.