Chương trước
Chương sau
Buổi sáng hôm sau.

Lúc Thi Hạ tỉnh lại thì phát hiện trên eo của mình vô tình thừa ra một cánh tay.

Chuyện này làm cô thấy sợ hãi.

Thi Hạ hơi sửng sốt, cả người đều ngơ ngẩn, nghiêng mặt qua thì phát hiện, người phía sau là Lệ Cảnh Diễn!

“Lệ Cảnh Diễn, sao anh lại trong phòng tôi?” Thi Hạ la lên.

Lệ Cảnh Diễn xoa xoa hai mắt của mình, nhìn Thi Hạ, vẻ mặt mới tỉnh ngủ.

Thật ra anh đã sớm tỉnh rồi, chỉ là không muốn mở mắt thôi.

Lệ Cảnh Diễn gãi đầu của mình, cũng là vẻ mặt hoang mang “Tôi không biết, có thể là đêm qua uống nhiều quá, sau đó mộng du nên đi nhầm phòng ……”

Thi Hạ trừng mắt nhìn anh.

“Mộng du?”

“Nhưng …… Nhưng sao tôi không biết anh có thói quen này vậy!”

Thi Hạ rất rõ chính mình không tin Lệ Cảnh Diễn. Hôm qua rõ ràng cô đã thấy Lệ Cảnh Diễn trở lại phòng của mình để nghỉ ngơi rồi!
Nhưng sáng hôm nay, hai người bọn họ lại ở trong phòng của mình, đây chẳng lẽ không phải một chuyện rất kỳ lạ sao?

Lệ Cảnh Diễn bĩu môi “Bản thân tôi cũng không biết, nhưng ta cũng không biết sao mình tự tới đây?”

Thi Hạ gãi tóc lộn xộn, thật sự chỉ là như vậy sao?

Tại sao cô lại cảm giác có điều gì đó lạ lạ ……

Sau khi rửa mặt xong, Thi Hạ đi xuống lầu thì phát hiện Lệ Cảnh Diễn hôm nay lại giúp mình chuẩn bị bữa sáng.

“Ăn sáng đi.”

Thi Hạ gật đầu, nhìn thoáng qua Lệ Cảnh Diễn, không biết tại sao cô luôn cảm thấy Lệ Cảnh Diễn hôm nay hơi kỳ lạ.

Nhưng rốt cuộc lạ ở chỗ nào, chính Thi Hạ cũng khó mà nói ra, dù sao cũng chỉ là một chữ, lạ!

Trong lòng đầy nghi ngờ, Thi Hạ ăn xong rồi bữa sáng.

Sau đó, giống như trước, cô tự lấy túi, khoác thêm áo len trắng, định đi làm.
Thấy Thi Hạ sắp rời khỏi, Lệ Cảnh Diễn nhanh chóng hỏi.

“Hạ Hạ, cô đi đâu?”

Thi Hạ càng thấy hoang mang, trước đây không phải anh rất ít lo chuyện của mình sao?

“Tôi đi làm, hôm nay tôi còn có công việc.” Thi Hạ giải thích.

Lệ Cảnh Diễn nhanh chóng buông dao nĩa trong tay xuống.

“Tôi tiễn cô.”

Thi Hạ nhanh chóng xua xua tay từ chối.

“Không cần, tự tôi đi được rồi.”

Cô nói xong, lập tức quay người rời khỏi. Lệ Cảnh Diễn hôm nay thật sự chỉ có ba chữ, không bình thường!

Lệ Cảnh Diễn thấy Thi Hạ tránh mình như rắn sợ chuột liền cảm thấy hoang mang, anh làm sai chuyện gì sao?

――

Xe hơi Porsche màu trắng vững vàng chạy băng băng trên con đường nhựa, người phụ nữ ngồi trong xe, trang điểm tinh tế, áo quần tươi sáng.

Xe bên cạnh không ngừng có người nhìn trộm qua cửa sổ xe nhìn qua người phụ nữ trên chiếc Porsche.
Nhưng Thi Hạ mãi suy nghĩ trên đường, trong lòng vẫn không hiểu rõ, phản ứng của Lệ Cảnh Diễn hôm nay đúng thật là kỳ lạ.

Tại sao anh lại khác thường như vậy, xảy ra chuyện gì sao?

Bất tri bất giác, cô đã lái tới cửa công ty, Thi Hạ trực tiếp đưa xe đến bãi đỗ xe.

Bên trong toà nhà Thi Nhuận Trân Châu.

Thi Hạ vừa mới tới công ty mặt thì phát hiện chuyện này, phóng viên hôm nay hình như rất nhiều.

“Sao lại có nhiều phóng viên vậy?”

Mạt Mạt vừa đi theo Thi Hạ lên lầu vừa báo cáo công việc cả ngày cho hôm nay cho Thi Hạ.

“Tổng giám đốc Thi, chị không biết à, nghe nói Lệ Cảnh Dương muốn làm quảng cáo mặt nạ cho chúng ta. Các nhà truyền thông lớn đều tới đây, bên ngoài còn có một đống fans nữa! Một nha đầu trẻ tuổi trong công ty chúng ta đều sắp điên lên!”

Thi Hạ mỉm cười, cô cũng không ngờ, bất quá chỉ là Lệ Cảnh Dương thôi, không ngờ lại tạo ra sóng to gió lớn như vậy.

Xem ra lần này cô đúng là đánh giá thấp Lệ Cảnh Dương tên nhóc thối tha này rồi ……

“Chị cũng không ngờ, phản ứng của mọi người lại lớn như vậy!” Thi Hạ trả lời.

Mạt Mạt bên cạnh cũng rất vui vẻ, như vậy càng có lợi cho tuyên truyền sản phẩm mới!

“Đúng vậy, trước mắt chúng ta cũng không ngờ, có thể thuận lợi mời được Lệ thiếu làm người đại diện!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.