Buổi sáng hôm sau.
Lúc Thi Hạ tỉnh lại thì phát hiện trên eo của mình vô tình thừa ra một cánh tay.
Chuyện này làm cô thấy sợ hãi.
Thi Hạ hơi sửng sốt, cả người đều ngơ ngẩn, nghiêng mặt qua thì phát hiện, người phía sau là Lệ Cảnh Diễn!
“Lệ Cảnh Diễn, sao anh lại trong phòng tôi?” Thi Hạ la lên.
Lệ Cảnh Diễn xoa xoa hai mắt của mình, nhìn Thi Hạ, vẻ mặt mới tỉnh ngủ.
Thật ra anh đã sớm tỉnh rồi, chỉ là không muốn mở mắt thôi.
Lệ Cảnh Diễn gãi đầu của mình, cũng là vẻ mặt hoang mang “Tôi không biết, có thể là đêm qua uống nhiều quá, sau đó mộng du nên đi nhầm phòng ……”
Thi Hạ trừng mắt nhìn anh.
“Mộng du?”
“Nhưng …… Nhưng sao tôi không biết anh có thói quen này vậy!”
Thi Hạ rất rõ chính mình không tin Lệ Cảnh Diễn. Hôm qua rõ ràng cô đã thấy Lệ Cảnh Diễn trở lại phòng của mình để nghỉ ngơi rồi!
Nhưng sáng hôm nay, hai người bọn họ lại ở trong phòng của mình, đây chẳng lẽ không phải một chuyện rất kỳ lạ sao?
Lệ Cảnh Diễn bĩu môi “Bản thân tôi cũng không biết, nhưng ta cũng không biết sao mình tự tới đây?”
Thi Hạ gãi tóc lộn xộn, thật sự chỉ là như vậy sao?
Tại sao cô lại cảm giác có điều gì đó lạ lạ ……
Sau khi rửa mặt xong, Thi Hạ đi xuống lầu thì phát hiện Lệ Cảnh Diễn hôm nay lại giúp mình chuẩn bị bữa sáng.
“Ăn sáng đi.”
Thi Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466118/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.