Tô Giai Kỳ lúc này mới nhận ra có ai đó đang gọi cho mình.
Bà nhấc điện thoại lên, là Cảnh Diễn gọi đến.
Tô Giai Kỳ nhìn Cảnh Dương, giải thích: “Điện thoại của anh trai con.”
Nhưng sau khi nghe Lệ Cảnh Diễn nói, Tô Giai Kỳ lại trở nên kích động.
“Con nói cái gì, Thi Hạ lại bị gãy tay phải sao!”
Lệ Cảnh Dương ngồi bên cạnh nghe thấy mẹ mình nói như vậy cũng trợn mắt lên.
Chuyện gì đã xảy ra với nữ thần Hạ Hạ của bà vậy?
Tô Giai Kỳ thở dài, vội vàng nói: “Được rồi được rồi, đừng nói gì cả. Nhanh chóng đưa Hạ Hạ về nhà, mẹ đến chăm sóc. Thực là, đứa trẻ vụng về, động tay động chân chuyện gì cũng làm không được.”
Mấy đứa trẻ này, sao lại không hiểu chuyện như vậy cơ chứ, không đứa nào làm bà bớt lo lắng đi được sao.
Thấy Tô Giai Kỳ cúp máy, Lệ Cảnh Dương vội vàng chạy lại hỏi: “Hạ Hạ bị sao vậy?”
Tô Giai Kỳ thở dài, nhìn con trai mình.
“Anh trai con vừa nói Hạ Hạ lại bị thương ở cánh tay. Nha đầu cẩu thả này, sao lại không biết cách chăm sóc bản thân mình như vậy chứ.
Lệ Cảnh Dương còn lo lắng hơn.
“Mẹ, thế bây giờ thì sao? Tình hình bây giờ thế nào?”
Tô Giai Kỳ lại thở dài, liếc nhìn con trai mình, khuôn mặt có vài phần bất lực.
“Mẹ bảo anh trai con đưa Hạ Hạ về nhà trước rồi nói.”
Bà nói xong, muốn đi vào phòng chuẩn bị vài món ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466106/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.