Khi Thi Hạ đi từ công ty xuống dưới thì Lệ Cảnh Diễn đã đứng chờ ở đây rồi.
Thi Hạ mỉm cười, đi về phía anh. Trên thực tế, trong mỗi bước chân khi cô đến gần Lệ Cảnh Diễn, cô vẫn luôn suy nghĩ về khoảng cách giữa hai người họ.
Có lẽ thời gian sau này hoặc trong tương lai không xa, Lệ Cảnh Diễn sẽ không bao giờ qua đón cô nữa.
“Đi thôi.”
Lệ Cảnh Diễn mở cửa xe giúp Thi Hạ để cô đi vào.
“Hình như tâm trạng của cô hôm nay rất tốt hả.” Anh mở miệng nói.
Nhưng thật ra khi nhìn thấy tâm trạng của Thi Hạ hôm nay rất tốt, nên anh cảm thấy rất khó chịu.
Bởi vì hôm nay Thi Hạ rời đi cùng với Khương Ngự Thừa, đột nhiên Lệ Cảnh Diễn hơi nghi ngờ tâm trạng tốt đẹp của cô có phải bởi vì Lệ Cảnh Diễn hay không.
Nếu thật sự là vì Lệ Cảnh Diễn nên tâm trạng Thi Hạ mới tốt như vậy, thì đây là một chuyện rất tồi tệ!
Thi Hạ cười cười, “Hôm nay tôi gặp một người rất thú vị.”
Cô không nhìn thấy được cả hai bàn tay của Lệ Cảnh Diễn đang để trên tay lái siết chặt tới mức trắng bệch.
“À ~ đàn ông hay phụ nữ vậy?” Giọng điệu của Lệ Cảnh Diễn dường như không có gì đặc biệt.
Tuy nhiên chỉ có Lệ Cảnh Diễn biết rõ trong lòng mình có bao nhiêu cảm xúc dồn nén.
Thi Hạ cười cười, hỏi ngược lại, “Điều này quan trọng như vậy sao?”
Vòng bạn bè của cô rất rộng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466092/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.