Lý Thao đưa Lục Hinh Lâm đến bệnh viện thì không cần quan tâm đến cô ta nữa.
Lục Hinh Lâm lại không cho Lý Thao đi. Hết khóc hết nháo đòi thấy Lệ Thanh Diễn mới được.
Lý Thao hết cách rồi. Người này hết kéo lại giật quần áo anh, anh hết cách rồi.
Hơn nữa, cô ta khóc như một con điên. Hiện giờ cả bệnh viện đều nhìn anh.
Chuyện này khiến cho Lý Thao nhà anh siêu cấp xấu hổ.
“Bà cô! Bà cô đừng khóc, đừng có khóc nữa!” Lý Thao đứng trước mặt Lục Hinh Lâm, thở một hơi nặng nề.
Thật ra, anh ta chưa từng gặp phải một người nào không có mặt mũi thế này.
Nhưng Lục Hinh Lâm sao có thể nghe lời cho được. Cô ta không chỉ khóc, còn muốn khóc cho toàn bộ bệnh viện đều nghe thấy.
“Lý Thao, nếu hôm nay Cảnh Diễn không tới nhìn tôi, thì tôi sẽ không cho anh về!”
Lý Thao hết cách rồi. anh ta củng không ngờ, có một ngày Lục Hinh Lâm lại biến thành một người phiền phức thế này.
“Ừ, rồi rồi! Cô đừng có khóc nữa! Tôi gọi cho tổng giám đốc! Nhưng anh ấy có tới hay không thì tôi không biết!”
Lý Thao hết kiên nhẫn. Người phụ nữ này phiền quá!
Diễn kịch bị vạch trần rồi, mà cũng dám có mặt mũi tìm tổng giám đốc, thì da mặt cô ta dày đến một độ nhất định rồi.
Nhận được điện thoại của Lý Thao, thì Lệ Thanh Diễn đại khái cũng biết vì sao rồi.
"Tổng giám đốc, Lục Hinh Lâm nháo nhào đòi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466069/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.