Chương trước
Chương sau
Nghe tin Bạch Xu đến, Thi Hạ lập tức thấy đau đầu.

“Sao bà ta lại tới đây ?” Thi Hạ lẩm bẩm.

Cô hiểu rất rõ, lúc này, Bạch Xu lại đến đây khẳng định là không phải có ý tốt.

“Giờ bà ấy đang ở trong văn phòng của cô.” Giám đốc Diêu tiếp tục nói.

Thi Hạ gật đầu: “Được, tôi hiểu rồi.”

Đến văn phòng, nghĩ tới Bạch Xu, Thi Hạ lại càng thấy mệt mỏi.

Nhưng, cô vừa mới đẩy ra cửa văn phòng thì một folder tài liệu hiện thù lù trước mắt.

Thi Hạ không kịp tránh đi, phần gáy của folder tài liệu đó liền đập phải trán cô.

Trong nháy mắt trán cô đã đầy máu, hơn nữa Thi Hạ lại còn trắng, cho nên, máu đỏ đổ ra nhìn lại càng rõ rệt.

Mạt Mạt choáng váng, Thi Hạ lại rất bình tĩnh, cô chỉ hơi nhíu mày.

“Bà điên rồi sao? Nổi giận đùng đùng như vậy làm cái gì?”
Thi Hạ vẫn nói chuyện với Bạch Xu với thái độ bình tĩnh, giống như chưa hề có gì xảy ra.

Bạch Xu vẫn luôn như vậy, Thi Hạ cảm thấy cô đã có thể biết cách thích ứng với bà mẹ như vậy rồi.

Nhưng mà, Bạch Xu nhìn thấy Thi Hạ vẫn giữ được bình tĩnh thì càng thêm bực bội, con nhỏ đáng chết này!

“Thi Hạ, cô là đồ phế vật, cha cô đưa cô vào công ty! Nào ngờ cô quả thực chính là một ngôi sao chổi, từ khi cô đến công ty, trong công ty xảy ra biết bao nhiêu vấn đề lớn nhỏ phải giải quyết!”

Bạch Xu gào lên, mất hết hình ảnh của một quý nà cao quý kiêu hãnh, mà hệt như một bà điên.

Hình tượng này của bà ta, những phóng viên bên ngoài hẳn là không biết.

Thi Hạ chỉ cười.

“Bà Thi đang nói cái gì, thực xin lỗi, Thi Hạ nghe không hiểu.”

Bạch Xu trừng lớn hai mắt của mình, gương mặt phủ cả chục lớp phấn dày lúc nãy cũng không thể che được những vết nhăn lộ rõ cùng với sự phẫn nộ của bà ta!
Thi Hạ hơi chán ghét người đàn bà này, rõ ràng cái gì cũng không hiểu, còn cố tình đến đây tìm cô gây sự!

Cô cũng hiểu, Bạch Xu khó chịu đối với cô như vậy, chỉ là bởi vì cô là Thi Hạ, không phải Thi Thi bé bỏng của bà ta.

“Không hiểu? Cô dám nói là không hiểu ư, Thi Hạ, cô có ý định làm tôi tức chết có phải hay không đây!”

Bạch Xu nổi trận lôi đình!

Bà ta chính là một ngọn núi lửa sẽ phun trào bất cứ lúc nào, cho nên, những lúc Thi Hạ ở nhà, cô chỉ cố gắng kính trọng Bạch Xu nhưng hạn chế tiếp xúc với bà ta hết mức có thể.

Con gái mình đã chết, con riêng của chồng thì liên tục xuất hiện ở trước mặt mình, tâm trạng kích động của bà ta cũng có thể tạm thông cảm!

Thi Hạ không nói lời nào, cô biết mình có nói gì thì Bạch Xu cũng sẽ không nghe.

Bạch Xu đến đây là để bới lông tìm vết, cho nên, Thi Hạ hiển nhiên cũng không hy vọng Bạch Xu sẽ nghe cô giải thích.
“Tôi nói cho cô biết, Thi Hạ, cô đừng đề cao mình quá! Lần trước có người nhảy lầu, hôm nay lại có người đến gây chuyện về giá thành sản phẩm, cô không kham nỗi thì lo mà nghỉ sớm đi!”

Thi Hạ cười, thì ra Bạch Xu đều đã biết chuyện lúc nãy!

“Nếu bà đã biết lúc nãy có người đến gây sự, sao lại không ra đó xử lý vấn đề, ngược lại trốn biệt tăm trong văn phòng của tôi?” Thi Hạ nhìn Bạch Xu.

Bạch Xu bỗng thấy có chút xấu hổ, bầu không khí lúc nãy căng thẳng như vậy, nếu bà ta đi ra ngoài, bị những người đó làm cho bị thương thì tính sao!

“Cô nói bậy gì đó, tôi trốn tránh lúc nào, đừng có mà nói hươu nói vượn!”

Bạch Xu hung hăng trừng mắt nhìn Thi Hạ, nhưng Thi Hạ lại bình tĩnh như một bức tường kiên cố không gì xuyên qua được.

Cô có thể chịu đựng hết những chuyện này, dù gì cô cũng đã quen rồi.

Bạch Xu là một bà già lắm mồm, không nói đến độ mệt đứt hơi thì bà ta sẽ không dừng lại.

Thi Hạ vốn muốn yên tĩnh làm việc, hoàn thành hết những việc còn dang dở, nhưng giờ xem ra có vẻ không được rồi.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.