Tuy nhiên, lần này Lục Hinh Lâm nghĩ lầm rồi.
Cô ta nghĩ rằng mình là người hiểu Lệ Cảnh Diễn nhất trên thế giới này. Chỉ có điều, cô ta thậm chí còn không nhìn thấu một phần mười của Lệ Cảnh Diễn.
“Đi ra ngoài cho tôi, hiện giờ tôi không muốn nhìn thấy cô.” Lệ Cảnh Diễn lạnh lùng nói rồi đẩy Lục Hinh Lâm sang một bên.
Lục Hinh Lâm còn chưa từ bỏ ý định, cô ta ngẩng đầu lên nhìn Lệ Cảnh Diễn ở trước mặt mình bằng ánh mắt mông lung đẫm lệ.
“Nhưng mà, em…”
Cô ta vừa mở miệng đã bị Lệ Cảnh Diễn cắt ngang.
“Lệ Cảnh Diễn tôi chỉ có một người phụ nữ là Thi Hạ, cô có hiểu chưa?”
Lục Hinh Lâm ngẩng đầu lên, khϊếp sợ nhìn Lệ Cảnh Diễn, cô ta không có nghe lầm chứ…
“Cảnh Diễn…”
Cảnh Diễn lại nói người anh thích nhất, người phụ nữ của anh chính là Thi Hạ?
“Tôi lặp lại lần cuối, đi ra ngoài cho tôi!” Lệ Cảnh Diễn tiếp tục nhấn mạnh.
Mặc dù Lục Hinh Lâm không cam lòng, cô ta vẫn phải bảo vệ lòng tự tôn của phụ nữ, vì thế, chỉ có thể cắn môi, xoay người chạy ra ngoài.
“Wow, tổng giám đốc thật phong độ!”
Một vài nhân viên đứng bên cạnh xem náo nhiệt cũng sắp sợ đến ngây người.
Ai nói quan hệ giữa chủ tịch và bà chủ tịch không tốt, đấy chẳng phải đang nói bậy sao?
Thi Hạ hơi lo lắng nhìn Lệ Cảnh Diễn, vừa rồi anh che chở cho cô khiến cô cảm thấy kì lạ.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466028/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.