Lệ Cảnh Diễn biết ngay, cô gái này tuyệt đối không đơn giản như vậy, vừa rồi còn nói không có gì.
Nhưng mà, lúc anh về đến nhà, lại phát hiện trong phòng mình trống trơn, không có thứ gì cả.
“Đồ đạc của tôi đâu?”
Lệ Cảnh Diễn xoay người, cúi đầu nhìn cô gái còn thấp hơn mình cả một cái đầu.
Thi Hạ cao một mét bảy, không lùn, nhưng mà, đứng trước mặt Lệ Cảnh Diễn cao một mét tám ba, vẫn có chút kém cỏi.
Cô có chút lo lắng bĩu môi: “Tôi cho rằng anh sẽ không về ở, cho nên tôi……”
Lời cô còn chưa kịp nói xong, đã bị Lệ Cảnh Diễn kích động cắt ngang.
“Cô vứt hết đồ đạc của tôi đi rồi?” Anh mở to hai mắt mình.
Được, cô gái này thật giỏi!
Sợ là cô còn quên mất bản thân còn có một người chồng nữa!
“Không phải, đồ đạc đều ở phòng chứa đồ, để tôi lấy ra giúp anh.” Thi Hạ lạnh nhạt mở miệng nói.
Thấy anh đã biết chuyện này, cả người Thi Hạ bống bình tĩnh lại.
Nhìn thấy vẻ mặt Thi Hạ bình tĩnh xoay người đi sang phòng chứa đồ, Lệ Cảnh Diễn đột nhiên cảm thấy có chút đau đầu.
“Cô……”
Anh nhìn theo bóng dáng bình tĩnh tự nhiên của Thi Hạ, trong lúc ấy không biết mình nên nói gì mới phải.
Có điều, Thi Hạ cũng là một người thuộc phái hành động, chẳng qua cũng chỉ tốn có một giờ thôi, cô đã khôi phục lại phòng của Lệ Cảnh Diễn như lúc ban đầu.
Còn giúp anh chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466020/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.