Nhìn chiếc giường lớn trước mặt, Thi Hạ tự giác mở miệng.
“Tôi ngủ sô pha, anh ngủ giường.”
Trước đây mỗi lần về nhà cũ cũng đều như thế này, không có biện pháp khác. Nơi này là nhà họ Lệ, cho nên, cô liền nhường Lệ Cảnh Diễn một chút.
Cô nói xong, trực tiếp ôm chăn gối, đi đến trải lên trên sô pha.
Nhưng mà, ai biết cô vừa mới nằm xuống, Lệ Cảnh Diễn liền đi đến ôm cô dậy.
Thi Hạ luống cuống: “Anh làm cái gì?”
Cô lập tức mở to mắt ra, vẻ mặt cảnh giác nhìn Lệ Cảnh Diễn.
“Ngủ cùng nhau.” Lệ Cảnh Diễn thản nhiên mở miệng nói.
Thi Hạ lắc đầu: “Không cần.”
Cô giãy giụa, đang muốn đứng dậy rời đi, lại bị Lệ Cảnh Diễn xoay người một cái, đè xuống dưới người.
“Xuỵt, mẹ tôi đang……” Đột nhiên anh cúi sát mặt Thi Hạ, nhỏ giọng nhắc nhở.
Khi Lệ Cảnh Diễn nói chuyện hơi thở nóng rực phả lên trên mặt Thi Hạ, làm Thi Hạ có chút khẩn trương.
Nhưng mà, nghe thấy hiện tại mẹ chồng mình đang ở ngoài cửa, cô cũng không dám nói điều gì, chỉ có thể gật đầu.
Đúng thật, với tính cách của Tô Giai Kỳ, bà thật sự có khả năng sẽ đứng ở cửa.
Trong một phút đồng hồ dài dằng dẵng, Thi Hạ chỉ có thể tùy ý để Lệ Cảnh Diễn đè lên trên người mình, sợ tới mức ngay cả thở cũng không dám thở mạnh một chút.
Bởi vì, Lệ Cảnh Diễn không nói, thật ra khi anh bước vào, đã tiện tay khóa trái cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466018/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.