Sau khi về Bắc Kinh anh liền về nhà thay đồ rồi đến công ty. Công việc ngày càng chất đống nên anh phải giải quyết càng nhanh càng tốt. Anh đang cúi đầu vào công việc thì cô gõ cửa:
Cốc...cốc... Cốc
Anh đang chăm chú làm việc đột nhiên bị quấy rầy nên có chút khó chịu nhưng vẫn nói:
-Vào đi! - giọng anh lạnh băng
Cô nhẹ nhàng đẩy cánh cửa bước vào. Cô đi tới gần bàn làm việc của anh và nói:
-Trịnh tổng! Có giám đốc bên công ty Trịnh gia muốn gặp anh - cô báo cáo
Anh đang nhìn chằm chằm vào máy tính nghe câu nói của cô anh liền ngước mặt lên. Trên mặt hiện lên chữ chán ghét. Xung quanh anh liền tỏa ra hơi lạnh. Nhìn anh bây giờ rất khiến người ta dựng tóc gáy. Anh chần chừ 2 giây thì nói:
-Cho ông ta vào! - anh ra lệnh bằng giọng không thể nào lạnh hơn.
Cô thấy thế mồ hôi cứ toát ra nhưng vẫn phải giữ bình tĩnh.
-Vâng! Thưa Trịnh tổng- cô nói xong liền đi ra mời người đàn ông tầm 50 tuổi vào
Người đàn ông gật đầu cảm ơn cô rồi từ tốn bước vào trong. Cánh cửa đóng sầm lại bây giờ trong căn phòng làm việc rộng lớn chỉ có 1 người đàn ông trung niên và 1 người đàn ông trẻ, điển trai nhưng đầy lạnh lùng và kiêu ngạo
Anh đang ngồi dựa lưng trên ghế giám đốc. Mắt nhắm lại, tay thì cầm cây viết quay. Trong anh thật lạnh nhạt.
Còn người đàn ông trung niên kia thì vẻ mặt rầu rĩ nhẹ giọng lên tiếng:
-A Tuấn lâu rồi không gặp con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/203620/chuong-12.html