Ánh nắng phủ khắp không gian của căn biệt thự tông trắng đen đầy phong cách thượng lưu. Những bụi hoa hồng đỏ thẫm nổi bật trong nắng. Vì Lương Thuần Mỹ thích hoa hồng nên người nào đó đã cho người trồng hoa hồng khắp mọi nơi. Mỗi bụi là một màu hoa khác nhau. Hoa hồng vàng, xanh, đỏ, hồng, trắng...đều được trồng đầy đủ ở trong vườn.
Bây giờ đã 7h30 sáng nên người làm đã rộn ràng làm việc nhà, ra vào nhộn nhịp
Một cậu bé dáng vóc khôi ngô vui vẻ chạy ra khu vườn hoa hồng đầy sắc màu. Nhìn từng bụi hoa cậu sờ sờ vào chúng, toét miệng cười vui vẻ lộ núm đồng tiền xán lạn. Cậu còn bé nên nước da vẫn còn trắng hồng hào tựa phấn, mắt to mi dài, chiếc mũi cao thon nhỏ và đôi môi đỏ mọng chúm chím khi cười lại lộ núm đồng tiền đáng yêu. Tuy còn nhỏ những cặp lông mày đã sắc bén tựa kiếm. Nhìn tổng thể đủ biết cậu là một công tử đốn tim phụ nữ trong tương lai
- Hào Kiện vào ăn sáng nào con!_ một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần đứng cách cậu không xa gọi vọng tới
Nghe có người gọi cậu liền quay mặt lại nở nụ cười rạng rỡ rồi gọi
- Mami!!!
- Vào dùng bữa sáng nào. Baba con sắp xuống rồi đó_ người phụ nữ nói
- Nhưng con không muốn ăn. Con không đói_ cậu bé nũng nịu
- Nhưng ông bà sẽ rất buồn khi Hào Kiện không chịu ăn đó. Con không muốn dùng bữa sáng cùng ông bà sao?. Còn nữa con không sợ baba nữa sao?_ người phụ nữ dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302598/chuong-120.html