Anh giúp cô một lúc, chợt nhớ ra điều gì nên hành động ngừng lại
- Còn một chút em thu dọn nhé!_ anh nói rồi đi thẳng ra khỏi phòng
Cô ngồi trên giường hai mắt tròn xoe. Không hiểu anh định giở trò gì. Tóm lại việc cô và anh vẫn cần giải quyết dứt khoát. Cô không muốn quãng đời còn lại cứ dây dưa mãi thế này
Sau khi thu dọn sạch sẽ vào vali cô mới kéo ra khỏi phòng. Trong lòng không hề nhẹ đi chút nào. Tuy anh bây giờ đang muốn quay lại sống hạnh phúc với cô như trước kia nhưng cô vẫn còn nhiều vướng víu trong lòng. Liệu lần này anh và cô vượt qua sóng gió thì lần sau anh có như vậy nữa không, có đa nghi không tin tưởng cô nữa không
Vừa ra khỏi phòng nhìn xuống phòng khách thấy anh đang trò chuyện rất vui vẻ với mẹ cô và dì Hà. Kì thật, sao hai người này dễ ngủi lòng với anh như vậy. Không lẽ họ cũng cho rằng cô có lỗi. Không phải họ cho rằng anh đến đón cô về là phúc phần của cô đó chứ
- Để anh mang vali xuống. Em đừng làm việc nặng_ anh nói rồi lao thẳng đến chỗ cô đang đứng kéo vali xuống
Cô lừ đừ theo sau anh. Dáng vẻ mệt mỏi
- Mặt con sao thế! Phải tươi lên chứ_ mẹ cô nói
Hì hì....cô cười gượng rồi tắt hẳn nụ cười. Trong lòng thầm mắng "Rốt cuộc hắn đã cho mẹ và dì ăn gì làm hai người vui vẻ đến vậy. Còn la cả con nữa....Đáng ghét "
- Con đó! Mang thai cũng không nói. Giận hờn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302591/chuong-113.html