Hơn 1 tuần anh vẫn không có bóng dáng ở nhà. Cô suy nghĩ rất nhiều và quyết định ngày mai sẽ đến công ty tìm anh. Nên sáng sớm cô đã dậy dùng bữa sáng một chút rồi kêu người giúp việc làm một ít đồ ăn sáng bổ dưỡng cho anh để cô mang đến công ty
Xe dừng trước công ty Trịnh Thị hùng vĩ. Cô bước xuống xe trong lòng liền nhớ lại ngày đầu tiên bản thân bước chân vào công ty. Cho đến bây giờ mọi thứ đã thay đổi, thay đổi hoàn toàn. Thay đổi về cuộc sống lẫn vị trí trong cái công ty lớn mạnh này
Cô vừa bước vào mọi người đã niềm nỡ chào đón cô. Tất cả đều ra sức nịnh bợ. Cô tạm thời gạt bỏ suy nghĩ đi tới quầy tiếp tân
- Phu nhân cần giúp gì ạ?_ nữ tiếp tân hỏi
- Tôi muốn gặp Trịnh Tổng!_ cô nói
- Vâng ạ! Phiền phu nhân đợi một chút_ tiếp tân
- Được!_ cô gật đầu
Nói dứt câu nữ tiếp tân liền nhấc điện thoại bàn gọi lên cho thư ký Mễ. Một lúc sau thì tắt máy. Vẻ mặt tiếp tân có vẻ ngại ngại nhìn cô nói
- Xin lỗi phu nhân Trịnh Tổng đã ra ngoài rồi!!!_ tiếp tân
Cô nghe vậy trong lòng thầm cười lớn. Cuối cùng anh vẫn không muốn gặp cô. Cô biết chắc chắn anh đang ở trên phòng làm việc. Bởi vì nếu anh ra ngoài thì ngay từ đầu nữ tiếp tân này đã nói chứ không đợi gọi lên rồi mới biết thông báo cho cô
Cô mệt mỏi lắm rồi. Dù gì hôm nay cô cũng phải giải quyết cho xong. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302585/chuong-107.html