Căn phòng bỗng chốc im lặng đến phát sợ. Cô như người mất hồn, trên khuôn mặt xinh đẹp nước mắt vẫn đang lăn dài ngày một nhiều hơn thi nhau rơi xuống. Thất thần ngã quỵ xuống nền gạch lạnh băng, cô ôm lấy đầu của mình đau đớn mà khóc nấc
Cuối cùng anh vẫn không hiểu cho cô. Cuối cùng mọi chuyện vẫn không thể giải quyết theo ý cô muốn. Và cuối cùng anh và cô cũng bốc đồng quan điểm một cách gắt gao
Anh bỏ đi rồi. Anh bỏ về nước rồi. Sau này cô về lại Bắc Kinh cô và anh sẽ như thế nào đây. Liệu căn nhà đó cô có thể bước chân vào một cách vui vẻ như trước đây không
Đêm hôm đó cô không thể nào đi vào giấc ngủ được. Sáng ngày mắt cô đã xưng lên vì khóc và thâm quầng vì mất ngủ. Cô bần thần trang điểm che đi khuyết điểm tố cáo tâm trạng bất ổn của mình. Từ trước đến giờ cô không có thói quen trang điểm, ra ngoài chỉ tô tí son nhưng vẻ đẹp vẫn luôn lấn át không hề thua kém ai. Thế nhưng trong túi của cô vẫn luôn có 1 hộp trang điểm tiện dụng để phòng khi cần nên cô dùng đến nó vào lúc này
Buổi thực tập trôi qua nhàm chán. Tâm trạng cô cũng chán chê rồi. Tất cả những gì xung quanh đều không có sức sống đối với cô
Cái gì đến cũng đến. Ngày cuối cùng của đợt thực tập cũng tới. Sau khi thực hiện xong các bài kiểm tra cuối cùng thì cả đoàn sinh viên trở về khách sạn thu dọn hành lý cho chuyến bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302583/chuong-105.html