Tiếng vỗ tay vừa dừng thì bên tai cô nghe thấy cái tên rất quen thuộc
- Trịnh Tuấn sao lại..._ Kai bất ngờ nói
Cái tên đó làm cô sợ đến phát run. Anh sao lại ở đây vào lúc này, vào thời điểm này
- Phải! Là tôi thì sao?_ giọng nói mang đầy uy quyền của anh phát lên
Chân cô dường như phát run, tay cũng theo đó mà run rẩy. Một luồng gió thổi tới làm cô rùng mình một cái. Cô thật sự không biết phải làm gì lúc này. Lưng cô vẫn quay lại với anh, cô không biết nếu cô quay mặt lại sẽ nhìn thấy anh như thế nào. Nhưng chưa kịp làm gì thì anh đã nhanh chóng bước tới đẩy Kai qua một bên, đứng trước mặt cô, nhìn cô rất sâu. Đây là ánh mắt đầy thất vọng đầu tiên mà anh dành cho cô trong suốt thời gian cả hai biết nhau
- Đây là lí do em nhất định phải sang Mỹ?_ anh hỏi cô
Cô từ từ chậm rãi ngước mặt lên nhìn anh. Cô không biết phải nói sao cho đúng. Cô sang đây cũng có một chút hi vọng gặp được Kai và cũng mong sẽ hoàn thành nhiệm vụ cuối của khóa học. Cả hai lí do đó làm cô rối tung cả lên. Nếu cô nói ra cô có cả hai ý định đó thì sự việc sẽ như thế nào
- Em...em....thật ra_ cô luống cuống nên ấp úng không thể nói nên lời
- Chuyện không như cậu nghĩ_ Kai chậm rãi lên tiếng
- Như thế nào mới như tôi nghĩ đây anh Lục. Chẳng lẽ tới lúc anh và vợ tôi thân mật với nhau một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302581/chuong-103.html