Xe của anh được đậu trước sảnh nhà. Trợ lý Lâm vẻ mặt tươi rói bước xuống mở cửa cho cô và anh. Cả hai nhanh chóng lên xe. Trợ lý Lâm liền cho xe chạy nhanh trên đường.
Hôm nay thời tiết khá đẹp. Lương Thuần Mỹ vui vẻ ngắm nhìn quang cảnh mà chiếc xe lướt qua, còn anh thì đang dùng ipad để xử lý công việc gì đó. Cô cứ nghĩ anh vốn say mê công việc và bây giờ nó càng nặng hơn nên đành để anh làm việc. Gạt bỏ suy nghĩ cô mỉm cười nhẹ với quang cảnh xinh đẹp bên ngoài như mỉm cười với cuộc sống của chính mình . Ngắm nhìn một lúc cô mới thấy có gì đó sai sai. Dường như đây không phải là đường đến trường của cô và cũng không phải là đường đến công ty của anh, rốt cuộc anh đang muốn đi đâu?. Cô không biết chuyện gì đang xảy ra, không lẽ trợ lý Lâm nhầm mà điều này là không thể nha. Quay lại nhìn người đàn ông bên cạnh thì thấy vẻ mặt rất nghiêm túc của anh đang chăm chú xem gì đó trong ipad. Cô nhẹ giọng hỏi thăm tránh làm anh cảm thấy phiền
-Anh! Hình như chúng ta nhầm đường rồi phải không?_ cô hỏi
Anh vẫn không nói gì chỉ cúi mặt xem, như bỏ lời nói của cô ngoài tai. Muốn hỏi trợ lý Lâm nhưng sợ trợ lý Lâm thấy anh không trả lời nên cũng sẽ không dám trả lời nên đành thôi. Trước cảnh đó cô khó chịu đến phát bực cựa quậy lung tung làm người ngồi bên cạnh hơi nhíu cặp lông mày lại. Miệng lười nhác lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302554/chuong-75.html