Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng đó vết thương của anh đã lành hôm nay anh được xuất viện. Công việc của công ty anh đều xử lý trong bệnh viện, bây giờ anh được về nhà rồi, có thể đến công ty làm việc bình thường rồi. Thời gian qua ở bệnh viện anh thật sự rất chán, làm việc không thoải mái, cô lại phải vào đây trông anh không chịu về nhà để ngủ nên anh rất đau lòng và lo lắng cho cô nhiều hơn. Cô dạo này gầy hơn trước khiến anh cảm thấy mình thật có lỗi. Bây giờ anh đã khỏe rồi anh sẽ lại chăm sóc cho cô nhiều hơn để cô có được cảm giác an toàn và hạnh phúc khi ở bên anh
Cô đưa đồ của anh cho quản lý Lâm mang ra xe rồi cô cùng anh từ từ ra sau. Anh ôm eo cô đi làm cô cảm thấy ngượng vừa muốn la lại vừa ngại sợ mọi người sẽ chú ý nên đành lầm bầm nhỏ nhẹ
-Anh dừng ngay cái hành động này cho em. Rất không quen nha_ cô chau mày nói
Thế nhưng anh lại không nghe còn bỏ lời cô ngoài tai, tay anh lại càng siếc chặt eo cô hơn
-Có gì không quen. Em là vợ anh, anh không ôm em thì ai ôm. Hay em muốn tên Kai gì đó..._ anh vô lại nói
-Kai gì hả?. Em nói trước cho anh biết em đã hẹn gặp Kai dùng bữa tối nên anh chuẩn bị tinh thần đi là vừa_ Lương Thuần Mỹ chu miệng nói
-Ai cho em đi!_ anh nhìn vào mắt cô trừng lên
-Em có nói đi một mình sao. Anh sẽ là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302546/chuong-67.html