Khi cô tỉnh dậy thì trời đã sáng bừng cũng có thể nói là đã trưa. Mắt cô lim dim nhìn rồi trợn to cả mắt khi nhớ về cảnh tối qua. Cô và anh đã làm ra cái chuyện gì vậy chứ?. Cô vội nhìn xuống thì kết quả không mấy khả quang. Cô không được một mảnh vải nào che thân cả ngay cả anh cũng vậy. Khuôn mặt góc cạnh của anh ngày càng rõ hơn trong mắt cô. Cánh tay anh chặt chẽ ôm eo cô khiến khoảng cách hai người hết sức thân mật.
Anh cũng dần mở mắt, cô rất sợ phải đối diện với anh. Chỉ cần thấy anh nhíu mi là cô liền nhắm mắt lại. Anh sớm biết cô đã tỉnh lại. Anh thực chất đang ngủ rất ngon nhưng cô gái trong lòng cứ xốc chăn lên rồi cựa quậy làm anh muốn ngủ cũng không được. Gì chứ? Cô dám đóng kịch trước mặt anh sao?. Cô giả vờ như đang ngủ để làm gì?
-Em định giả vờ tới bao giờ? _ anh cất tiếng hỏi nhưng chỉ nhận lại sự im lặng của cô. Có lẽ cô muốn chọc anh mới vui đây mà. Được! Cô thích thì anh chiều.
Anh vốn dĩ biết cô xấu hổ nên liền kéo tấm chăn ra khỏi người cô. Kết quả người thiệt hại nặng nề nhất vẫn là anh.
Cô cảm thấy lạnh cả người liền lập tức mở mắt. Cảnh tượng thật khiến con người ta hoang mang. Khi một lần nữa thấy cơ thể cô anh đã xém không khống chế được. Cô liền ngồi bật dậy kéo lại tấm chăn trong tay anh. Miệng la lớn
-Anh làm gì vậy???_ Lương Thuần Mỹ mặt mày đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302535/chuong-56.html